Nghĩ đến đây, Triệu Hương Lan cảm thấy căng thẳng, nhìn Lâm Ngọc Trúc nũng nịu trước mặt càng cảm thấy khó chịu hơn.
"Thật đúng là an nhàn thoải mái, không giống chúng ta, làm công một ngày mệt c.h.ế.t đi được, chỗ nào có tâm trạng đọc báo chí."
Đồng chí Chu Nam rất an nhàn thoải mái nằm không cũng bị trúng đạn, anh ta hơi không hiểu lời này của đối phương có ý gì? Nói anh ta à?
Đây là đang giễu cợt cô kiếm được ít công điểm? Hay là đang nói cô lười?
Lâm Ngọc Trúc cau mày một cái, không thèm để ý đến những người vì yêu mà choáng váng cả đầu óc, vui vẻ hỏi: "Các cô đến đây để làm gì?"
Triệu Hương Lan: ... Cô ta đến để tìm cơ hội tiếp cận Chu Nam.
Cô ta biết mỗi lần Chu Nam lên thị trấn đều sẽ đến trạm phế phẩm, hôm nay vốn cô ta cũng muốn giả bộ giả vờ giả vịt tìm chút báo chí cũ.
Bây giờ vừa nói lời này ra, cô ta mới phản ứng được lời mình vừa nói không ổn cỡ nào, vẻ mặt cứng ngắc lại.
Lâm Ngọc Trúc cảm thấy tâm tư của con gái cũng thật khó đoán liền thuận miệng hỏi một câu, sao vẫn còn không được tự nhiên vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT