Người ghi điểm nghe xong liền lật quyển sổ chuyên ghi chép công điểm của anh ta, lật đến trang của Trương Diễm Thu liền đưa cho kế toán Lý.
Kế toán Lý nhận lấy về xem, nhíu mày chậm rì rì nói: “Cô Trương, công điểm này của cô không đủ.”
Vẻ mặt của Trương Diễm Thu cứng lại, có hơi lúng túng nói: “Tôi đến chưa được bao lâu.”
Kế toán Lý lắc lắc đầu, anh ta nhớ đám thanh niên trí thức này đến cũng hai ba tháng rồi, thế mà cô Trương này mới có hơn ba trăm công điểm. Năm tới nếu muốn ăn no chỉ có thể đổi chút lương thực phụ* thôi, tiền thì khỏi cần nghĩ nữa.
*Lương thực phụ là mấy loại như ngô, khoai, sắn, đậu…
Sau khi tính toán như vậy, trong lòng kế toán Lý liền có dự tính: “Chỉ có thể chia cho cô trước hai mươi cân lương thực phụ, muốn lấy kiều mạch hay là cao lương?”
“Lấy kiều mạch đi.”
Lâm Ngọc Trúc xếp hàng ngay sau Trương Diễm Thu, liếc mắt một cái đúng lúc nhìn vào quyển sổ của kế toán Lý đang đặt trên bàn, nhìn thấy công điểm của Trương Diễm Thu, hình như còn không nhiều bằng cô... Lâm Ngọc Trúc cảm thấy người trong thôn quá không khôn khéo rồi, thế mà còn nói cô ta là người có điểm cao nhất trong hội thanh niên trí thức, bây giờ đều qua đây nhìn xem ai ít hơn?
Trương Diễm Thu đăng kí ở bên này xong, cầm lấy túi vải cùng với người ghi điểm đi nhận lương thực, Lâm Ngọc Trúc tiến lên phía trước một bước, trực tiếp nói với kế toán Lý: “Tôi đổi mười cân cao lương.” Vốn dĩ chỉ là giả vờ đổi thôi, cô không có ý định đổi quá nhiều.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play