Các bác sĩ phi nhân loại đã cho tôi uống vô số những thứ thuốc giải độc, lúc tôi uống đến muốn nôn thì cuối cùng cũng bắt đầu nôn ra máu.
Trong lúc tôi “nốc” thuốc giải, Lý Đỗi Đỗi luôn ngồi bên cạnh tôi, tôi ngồi bên này uống thuốc, hắn ngồi bên kia cho người ta bôi thuốc.
Đôi mắt hắn bị thương rất nặng, bác sĩ nhiều lần nói muốn xử lý một lần dứt khoát cho hắn nhưng đều bị Lý Đỗi Đỗi từ chối.
Đến tận sau khi tôi ngủ một giấc và an ổn mở mắt, người đầu tiên tôi nhìn thấy chính là Lý Đỗi Đỗi đang ngồi ngay bên giường. Sắc mặt hắn trắng bệch, một bên mắt đã quấn băng dày cộm, mắt còn lại thì bị sung huyết rất nặng nên tôi không biết hắn có nhìn thấy mình không.
“Lý… Lý Nhất Ngôn”, tôi mở miệng liền bị chính giọng nói khàn đục của bản thân dọa cho một trận. Tôi khẽ đằng hắng nhưng không có kết quả, “Mắt của anh…”
Thấy tôi mở mắt và nghe tôi nói chuyện, sống lưng luôn giữ thẳng tắp của Lý Đỗi Đỗi mới hơi cong xuống.
Chính lúc này tôi bất ngờ nghe thấy một tiếng “gâu” khe khẽ bên cạnh. Tôi hơi nghiêng đầu sang thì thấy tiểu Hắc Cẩu đang đứng dưới giường. Khi thấy tôi nhìn nó, nó không leo lên giường được, chỉ có thể khập khiễng lùi về sau hai bước, ngưỡng chiếc cổ dài lên nhìn tôi và sủa gâu gâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT