Xem ra con gà trống sau vườn kia vẫn không thoát khỏi số mệnh rồi! Cũng giống như tôi cuối cùng đã bị Lý Đỗi Đỗi xem là thức ăn mà hút máu.
Tôi nhấc tay lên, bởi vì không còn sức lực nên ngón tay không kiềm được có chút run rẩy. Các đầu ngón tay tôi hơi tê, khiến xúc giác không còn nhạy bén. Tuy thế tôi vẫn cảm nhận được hai điểm vết thương hơi nhô lên do đã đóng vảy trên cổ.
Đó là vết tích chứng tỏ Lý Đỗi Đỗi đã cắn tôi.
“Nào, uống canh đi”, Linh Linh đưa chén canh đến trước mặt tôi. Tôi cố gắng chống người dậy, nhưng toàn thân thật sự không còn chút sức lực. Sau mấy lần cố gắng, cuối cùng tôi phải dựa vào sức của Linh Linh mới miễn cưỡng ngồi thẳng người dậy được.
Tôi nhìn Linh Linh tỏ ý nhờ nó chuyển chén canh qua cho tôi. Bất ngờ Linh Linh dời mắt nhìn ra ngoài cửa phòng.
Tôi cũng nhìn theo ánh mắt của nó nhưng bởi vì động tác chậm chạp nên chỉ nhìn thấy được hình bóng những sợi tóc dài màu vàng kim phấp phới biến mất sau khung cửa.
Lý Đỗi Đỗi, hắn ta… hắn ta vẫn chưa hút đủ sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play