Tôi cùng con mèo ngồi lì bên cạnh quan tài của Lý Đỗi Đỗi suốt năm ngày đêm.
Nhưng tính ra cũng không nhàm chán lắm, tôi đã nhờ Vu Thiệu đem laptop cùng bảng vẽ của mình xuống, thế là tôi có thể gian nan duy trì việc update chương mới.
Tôi vốn cho rằng, có laptop có wifi thì bản thân có thể vượt qua cơn sóng gió này, nhưng khi tự do bị người ta cướp mất, tôi mới biết việc mỗi ngày được tùy ý làm theo ý mình, muốn ra ngoài thì ra ngoài, đối với một nhân loại mà nói quan trọng biết bao.
Có kết nối mạng cũng chẳng khác gì ngồi tù bởi đã mất đi quyền được chọn lựa.
Buổi trưa ngày thứ năm, Lý Đỗi Đỗi xem chừng vẫn không có ý định về nhà. Tôi lên QQ chat với Jiji-chan, “Có thể tớ phải bận hơn nửa tháng rồi. Nếu cậu muốn đến Trùng Khánh chơi thì cứ đến, nhưng tớ không chắc bản thân có thời gian đến gặp cậu. Mọi thứ còn phải xem ý trời đã…”
“Sao lại vậy? Rốt cuộc cậu bận chuyện gì? Theo tớ thấy gần đây cậu update chương mới rất đúng hạn, tài khoản weibo cũng lấy lại được rồi”, cô ấy im lặng trong chốc lát, “Ồ, nếu cậu cảm thấy xấu hổ thì chúng ta không gặp cũng không sao.”
“Không phải, tớ thật sự rất muốn gặp cậu, nhưng quả thật…”, tôi nghĩ nửa ngày, cuối cùng nặn ra một lý do, “Ba tớ bệnh rồi nên dạo này phải chăm sóc ông ấy, duy trì việc update chương mới cũng là cố gắng lắm rồi, thực sự tớ không có thời gian.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play