Đôi mắt Lý Đỗi Đỗi phía sau cặp mắt kính chợt lóe, dù không hề nhìn nhưng tôi vẫn biết hắn ta đang nhìn chăm chú.
Tôi một tay cầm vỏ kiếm, một tay nắm chuôi kiếm, ra sức rút ra nhưng sau đó liền bỏ cuộc. Thanh kiếm quá nặng lại khó cầm, cố gắng mấy cũng không rút ra được nên tôi liền ra sức quăng nó lên bàn Lý Đỗi Đỗi, "Lý Đỗi Đỗi, anh muốn thẩm định gì thì tự mình làm đi."
Vệ Vô Thường không có ý kiến gì.
Lúc này Lý Đỗi Đỗi mới đứng dậy cầm thanh đoản kiếm lên, hắn không vội rút kiếm ngay mà lại cẩn thận đánh giá một chút vỏ kiếm.
Thanh kiếm đó với tôi nặng không thể tả, sao khi hắn ta cầm lên lại giống như một đứa trẻ đang cầm món đồ chơi vậy?
Tôi liền hiểu ra một chuyện! Tôi căm tức nhìn Lý Đỗi Đỗi, khi nãy hắn ta nói nếu tôi ăn nhiều sẽ không ôm nổi, hắn chắc chắn đang chê bai tôi mà! Hơn năm mươi kí một chút là nặng sao?! Hắn ôm không nổi mới là con gà ấy!
(Thím Cửu truyện gì cũng muốn so sánh với "con gà" là sao? v: #Vy)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play