Lúc tỉnh dậy liền biến thành một người đàn ông vạm vỡ cao 1m88...

Cái này bình thường sao?

Tề Doanh câm nín nhìn khuôn mặt đẹp trai trong gương.

Quai hàm rõ ràng góc cạnh này, đôi mắt có thần sáng ngời này, sóng mũi cao này, khí tràng mạnh mẽ này, ánh mắt kiêu căng khó thuần này...

Còn có cả hai đầu cơ bắp đường nét rõ ràng này, cơ ngực lớn tựa như tảng đá rắn chắc, tám khối cơ bụng ngay ngắn giống như khối đậu hủ, cùng với đường nhân ngư rõ nét trong chiếc quần tam giác bị buộc chặt...

Đáng sợ nhất là, chỗ nhô ra rõ ràng không thể nhìn thẳng ở giữa đôi chân dài cường tráng...

Tề Doanh lặng lẽ giật ra cái quần lót tam giác hồng nhạt, cô ngó nhìn, sau đó nhướng mày.

Tuyệt vời, phụ tùng đầy đủ.

…Cho nên, cái này thật sự bình thường sao?

Rõ ràng không lâu trước đó, chính mình vẫn còn là một mỹ nữ xanh mơn mởn, tỉnh dậy liền biến thành anh chàng đẹp trai ác nghiệt 1m88 mọc cái thứ không thể nhìn thẳng kia.

- Doanh Doanh, con có ở bên trong không, sao còn chưa đi ra?

Cửa phòng vệ sinh truyền vào tiếng gọi lo lắng của mẹ.

Hay lắm, làm thế nào để khiến người mẹ tiếp thu sự thật đáng sợ là đứa con gái mình nuôi hai mươi năm vù một cái thay đổi giới tính đây...

- Ối!

Trên trán đột nhiên truyền đến một đợt đau đớn kịch liệt, một số ký ức kỳ quái quay cuồng ở trong đầu.

Tốt lắm... mẹ chẳng những cần tiếp thu con gái chuyển giới tính, mà còn phải tiếp nhận sự thật là con gái biến thành hai người.

Bởi vì Tề Doanh đột nhiên nhớ đến, chính mình có hai đoạn ký ức khác nhau...

Chỉ vài giờ trước đó, chính mình bị bác sĩ Trương của bệnh viện thú cưng đánh ngất rồi bắt cóc, sau khi bị lột trần truồng thì nằm ở trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo ở tầng hầm ngầm của bệnh viện thú cưng.

Bác sĩ Trương vốn thân thiết ôn hòa giờ đây mang vẻ mặt lạnh lùng cầm một con dao giải phẫu lóe ánh sáng lạnh, chuẩn bị tiến hành giải phẫu ở mức độ sâu hơn đối với xác chết của mình.

Đúng vậy, bản thân khi đó đã nguội lạnh, máu toàn thân đã bị bác sĩ Trương rút đi, chỉ để lại cái xác lạnh thấu tim.

Sau đó... sau đó một linh hồn khác đột nhiên xuyên vào người bản thân.

Điều khiển thân thể của chính mình, đưa con dao giải phẫu vào động mạch cổ của bác sĩ Trương.

Máu, phun lên khắp mặt lẫn người mình.

Cô vẫn còn nhớ rõ xúc cảm kỳ lạ khi cắm dao giải phẫu vào, và cả tiếng phụt khẽ vang lên khi rút dao giải phẫu ra.

Vẫn nhớ rõ trong đôi mắt gần như không còn sự sống của bác sĩ Trương, phản chiếu cô gái với gương mặt toàn là vết máu, thờ ơ nhìn ông ta từ trên cao.

...

Khi trí nhớ dần dần rõ ràng, Tề Doanh đột nhiên hiểu ra tất cả.

Trên thực tế, linh hồn xuyên vào trong thân thể mình cũng là 'Tề Doanh', nhưng lại là 'Tề Doanh' đến từ thế giới tận thế.

'Tề Doanh' này, 12 tuổi trải qua tận thế, lăn lộn tám năm trong tận thế nơi quái vật hoành hành, lúc sắp bị quái vật nuốt vào bụng, đột nhiên xuyên vào người chính mình ở thế giới song song.

Sau đó, 'Tề Doanh' xuyên đến mang theo dị năng tự chữa lành khiến thân thể chính mình vốn đã nguội lạnh lần nữa sống lại, cũng trong nháy mắt hoàn thành đòn giết ngược, thành công tự cứu lấy bản thân.

Vào giờ phút này, linh hồn và ký ức của hai Tề Doanh hoà vào nhau, đứng ở nơi này là Tề Doanh sau khi đã dung hợp.

Phù.

Nặng nề thở hắt ra, Tề Doanh yên lặng nhìn gương mặt nam tính trong gương.

Ký ức hỗn loạn trong đầu cuối cùng ổn định lại, ký ức của Tề Doanh tận thế đã nói cho cô đáp án.

Thế nên, bây giờ cô đã biết chuyện gì đang xảy ra.

Ở thế giới song song, năm ấy Tề Doanh 12 tuổi, ngày tận thế đột nhiên buông xuống, rất nhiều người biến thành quái vật, thế giới bị vùi lấp.

Về sau, mẹ vì bảo hộ Tề Doanh mà chết ở trong miệng quái vật, từ nay về sau Tề Doanh chỉ có thể một thân một mình mưu sinh một cách gian nan.

Ở thế giới tận thế, một cô bé hơn 10 tuổi muốn một mình cầu sinh thì thực sự là vô cùng trắc trở, nguy hiểm không chỉ đến từ chính quái vật đáng sợ, mà còn đến từ cả đồng loại.

May mắn là cô thức tỉnh dị năng, không chỉ có thể tự chữa lành, còn có khả năng khống chế thân thể sản sinh ra một ít biến hóa nhỏ.

Vì vậy, cô tự tạo cho mình một gương mặt nam giới cứng rắn.

Cho dù bởi vì liên quan đến việc thiếu hụt thức ăn mà thoạt nhìn vô cùng gầy yếu, nhưng thân phận nam giới vẫn khiến cô có thêm khả năng tự vệ ở thế giới tận thế.

Và mình bây giờ có một khuôn mặt như vậy.

Có lẽ là do bị ảnh hưởng bởi tiềm thức, lúc ký ức hai bên dung hợp đã xảy ra một chút sai sót nhỏ, khiến cô trong lúc ngủ mơ khởi động dị năng, ngoài ý muốn biến thành hình tượng của phái nam.

Cũng có lẽ là lợi ích do xuyên qua và dung hợp mang tới, dị năng của cô trở nên cường đại hơn, biến hóa cũng càng triệt để hơn.

Ngay cả bộ phận nào đó cũng đầy đủ...

Nhưng may mắn là, cô có thể khống chế dị năng.

Tề Doanh động ý niệm, bóng người trong gương chợt mấp máy một cách kỳ dị.

Mái tóc ngắn ngủn ban đầu trong nháy mắt trở nên dài ra, cơ thể cao lớn cũng lập tức rút về, bắp thịt nhô lên trên người biến mất, đường nét gương mặt cũng trở nên nhu hòa.

Chốc lát sau, Tề Doanh đã biến về bộ dạng ban đầu.

...

Cạnh một tiếng, cửa phòng vệ sinh của phòng bệnh chợt kéo ra từ bên trong, Tề Doanh mặc quần áo bệnh nhân đi ra.

Cô gái có một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, cặp mắt đào hoa sáng ngời, đuôi mắt xếch lên, trong mắt mang theo tia lạnh lẽo.

- Mấy người là ai?

Tề Doanh nhìn chằm chằm hai người đàn ông xa lạ đứng ở cửa phòng vệ sinh, hỏi.

- Tôi là Chu Hồng, đội trưởng của chi đội cảnh sát hình sự ở thành phố Tân Giang, đây là học trò của tôi, Lý Hàng Vũ.

Người lớn tuổi hơn trong đó nói, anh ta có một gương mặt chữ điền đầy nghiêm túc, đôi mắt thâm thúy hết sức sắc bén.

Người còn lại là một nam cảnh sát trẻ tuổi mặt mũi thanh tú, anh nhìn Tề Doanh với vẻ mặt xấu hổ, bởi vì chân phải của anh còn đang bày ra tư thế đạp cửa.

- Doanh Doanh, sao đi vệ sinh mà không gọi mẹ thế?

Mẹ Tề đứng ở sau lưng hai người, sau khi trông thấy Tề Doanh ra ngoài thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt còn đang không ngừng quan sát thân thể của cô, sợ cô có chỗ nào bị khó chịu.

Vừa rồi mẹ Tề giật mình tỉnh giấc, phát hiện đã không thấy bóng dáng của con gái trên giường bệnh, mà cửa phòng vệ sinh lại đóng chặt, kêu như thế nào Tề Doanh cũng chẳng đáp lại.

Tiếng gọi của mẹ Tề cũng kinh động đến hai cảnh sát đang canh giữ ở trong hành lang, giữa lúc cấp bách Lý Hàng Vũ chuẩn bị đạp cửa, do đó mới có cảnh tượng này.

- Mẹ, con không sao.

Khi nhìn về phía mẹ, ánh mắt của Tề Doanh trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Tiếp theo đó mẹ Tề gọi bác sĩ tới, sau khi kiểm tra xác định thân thể của Tề Doanh không có gì đáng lo ngại, bà mới thật sự thả lỏng.

Đồng thời, Tề Doanh cũng biết ngọn nguồn câu chuyện.

Bởi đêm qua Tề Doanh vẫn không về nhà sau giờ học ở đại học Hoa, sáng ngày thứ hai, sau khi mẹ Tề phát hiện thì lập tức báo cảnh sát.

Sau khi cảnh sát nhận được báo án thì rất coi trọng, bởi vì đây là vụ mất tích thứ hai xảy ra ở đại học Hoa mấy ngày gần đây, người mất tích thứ nhất là một sinh viên đại học năm thứ tư, Dương Tuyết.

May mắn thay xế chiều hôm đó, cảnh sát đã tìm được Tề Doanh và Dương Tuyết.

Trên thực tế, các cô có thể được tìm nhanh như vậy cũng nhờ vào chiếc xe đạp mà Tề Doanh đã ngồi khi mất tích.

Không ai ngờ rằng chiếc xe đạp leo núi trông bình thường mà Tề Doanh dùng thay đi bộ thực ra có giá 150 nghìn nhân dân tệ, đồng thời bên trong được tích hợp chip định vị.

Cho dù xe đạp đã bị người hiềm nghi vứt ở phòng rác cách đó 5km, nhưng bóng dáng của ông ta đã bị ghi lại rõ ràng trong camera ở gần đó.

Điều này khiến cảnh sát có thể trong thời gian ngắn nhất tìm được hang ổ phạm tội của người hiềm nghi, đó là một bệnh viện thú cưng mở tại khu công trình bị bỏ dở ở thành phố đại học.

Nhưng khi bọn họ phá vỡ cửa lớn của phòng ngầm dưới lòng đất bệnh viện thú cưng, thứ nhìn thấy là người hiềm nghi phạm tội đã tắt thở ngã trong vũng máu, và Tề Doanh máu me khắp người nằm dưới đất...

Cùng với thi thể của nữ giới đã bị đông thành nước đá trong tủ lạnh.

Bọn họ ngay lập tức đưa Tề Doanh tới bệnh viện cấp cứu.

Trải qua các chẩn đoán sơ bộ của bác sĩ, thân thể của Tề Doanh không đáng lo ngại, chỉ có triệu chứng mất máu nhẹ.

Hơn nữa không phát hiện vết thương rõ ràng trên người cô, nội tạng cũng không bị thương, chỉ là vẫn luôn nằm trong trạng thái hôn mê.

Mảng lớn vết máu trên người cô trên thực tế là máu của người hiềm nghi.

Vì vậy mẹ của Tề Doanh đã ở bên giường bệnh suốt cả đêm, không ngờ tới khi bà giật mình tỉnh giấc lúc 1 giờ sáng, Tề Doanh đã không còn ở trên giường bệnh nữa...

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play