Từ lúc Khương Nùng đi làm trở lại đến nay, nhóc Đậu đều đi theo ba. Lúc nhóc tròn ba tháng tuổi đã giống như một quả bóng tròn vo, bọc trong áo khoác vest của Phó Thanh Hoài ngủ gà ngủ gật, hàng mi dày rậm giống như một cái quạt lông rũ xuống nơi mí mắt càng khiến gương mặt trở nên cực kì mềm mại.
Lúc nhóc ngủ sẽ không khóc nhè, tính cách yên tĩnh rất giống với Khương Nùng, sẽ không làm phiền đến những người khác.
Rốt cuộc khi Phó Thanh Hoài chăm nhóc Đậu đến lúc nhóc sắp sáu tháng tuổi, nhóc cũng học được gọi một tiếng “Ba” đầu tiên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vốn dĩ, Phó Thanh Hoài đã dạy nhóc gọi mẹ. Anh bế nhóc trên cánh tay, kiên nhẫn dùng đồ chơi làm trò dạy nhóc mấy ngày thế nhưng nhóc Đậu chỉ biết cười cong cong mắt như vầng trăng lưỡi liềm, chảy nước miếng cầm lấy con gấu đồ chơi trên ở tay của ba.
Sau đó có một lần, Phó Thanh Hoài đang ngồi trên ghế gỗ, rũ mắt dịu dàng nhìn con trai bò từ cuối thảm tới bên chân đòi anh bế, anh thản thiên hỏi: “Gọi là gì nào?”
Nhóc Đậu vội vươn tay siết chặt lấy gấu quần anh, vừa nấc cụt vừa gọi: “A! Bá bá...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT