Hai người làm vậy cũng vì muốn tốt cho con trai, thế nhưng sau khi Khương Trạm đi học ở trường quân sự, bản chất lại càng ương ngạnh hơn, nếu thật sự ép cậu ta nghe theo ý mình, ép cậu ta đến nỗi tự làm mình tàn phế thì hối hận cũng đã muộn rồi.
Huống chi… Uông Uyển Phù có chút suy nghĩ riêng nhìn về phía bóng dáng Khương Nùng đang yên lặng ngồi trên bàn ăn: “Con bé sẽ quan tâm em trai nó.”
Rời khỏi biệt thự nhà họ Khương, thời khắc ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài chiếu lên người, Khương Nùng giống như được sống lại. Đến khi lên xe, cả người cô lập tức mềm mại như không xương dán vào trong ngực Phó Thanh Hoài, trán nhẹ nhàng áp vào lồng ngực anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phó Thanh Hoài nhìn dưới mi mắt cong vút của cô vẫn còn chút mơ màng, anh khẽ cười, hỏi: “Anh ba thấy, như này là vẫn chưa mang hồn em ra ngoài rồi?”
“Vậy là em đã vượt qua cửa ải của ba mẹ nuôi rồi sao?”
Khương Nùng cảm thấy mình như đang nằm mơ, cô mỉm cười với anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT