Khương Nùng vừa trở về nhà cũ của nhà họ Phó đã lập tức nhào vào lồng ngực của Phó Thanh Hoài và khóc sướt mướt. Chất liệu ren trắng bọc trên bờ vai nhỏ bé trượt xuống thấp theo chuyển động run rẩy khẽ khàng của cô. Cũng chẳng màng đến hình tượng của mình, Khương Nùng co ngón tay lại và lau nước mắt lên áo sơ mi của anh với vẻ mặt cực kỳ uất ức.
Vị thần tình báo Diêm Ninh đã sớm báo cáo chuyện của Quý Như Trác với anh một cách tỉ mỉ rồi.
Trong lòng Phó Thanh Hoài hiểu rõ mọi chuyện. Thấy Khương Nùng khóc to tới mức mặt mũi đỏ lựng, cánh tay vẫn chưa lành lặn của anh ôm chầm lấy cô, đồng thời cầm lấy viên kẹo lạc thơm ngon và xốp giòn trên chiếc đĩa sứ men xanh cạnh bàn, vê một miếng nhỏ rồi nhét vào giữa môi răng của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh đút kẹo làm Khương Nùng nín khóc. Cô nếm mùi vị xong rồi hỏi: “Anh ba lại tới thành phố Bắc à?”
Gần đây, do đang nghỉ ngơi dưỡng thương nên Phó Thanh Hoài càng ngày càng bí ẩn và kín đáo. Thậm chí những người bên ngoài vì muốn gặp anh đã phải thành khẩn tắm gội và dâng hương nhưng đều không thể nhìn thấy vị Bồ Tát sống* đâu. Anh chẳng đi đâu khác ngoài một cửa hiệu lâu đời để mua bánh ngọt cho Khương Nùng vài lần.
*Ví với người có thể cứu khổ cứu nạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT