Khương Nùng nghe có tiếng nói bên ngoài thì hoảng sợ, do đứng dậy vội vàng quá nên loạng choạng rồi lại ngã xuống thảm lần nữa, cổ tay mảnh khảnh bị băng dính trói chặt không giãy giụa ra được, nước mắt theo đuôi khóe mi rơi xuống, đôi gò má hơi đỏ tấy lên đau đớn.
Trong phòng vô cùng yên tĩnh, Khương Nùng ngẩng đầu lên, nhìn Phó Thu Sinh đang ngồi dưới ánh đèn vàng rồi khẩn khoản cầu xin: "Anh cả, em biết anh cũng không muốn tiếp tục thấy cảnh anh em chém giết lẫn nhau, xin anh hãy giúp đỡ, thả em ra ngoài."
Phó Thu Sinh nhìn cô khóc, là cái kiểu khóc lóc xé lòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Nùng nghe được tin Phó Thanh Hoài phát điên thì cô cũng hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh, bờ vai mảnh khảnh hơi run rẩy, có lẽ tác dụng của thuốc vẫn chưa tan hết, trong chốc lát cô cố gượng hết sức đứng dậy, bước chân dưới làn váy cũng liêu xiêu.
Cô suýt nữa thì lại ngã, vẫn là Phó Thu Sinh vươn tay ra đỡ, sau đó cổ họng anh ta lại lên cơn ho dữ dội. Phó Thu Sinh lấy chiếc khăn tay màu trắng đặt trên chiếc bàn bên cạnh lên che miệng lại, tiếng ho cứ như bị mắc nghẹn trong cổ họng.
Khương Nùng nhìn anh ta, âm cuối mang theo một chút run rẩy: "Phó Cẩm Minh không đáng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play