Quãng đường Khương Nùng được dẫn vào chỉ đi mất vỏn vẹn khoảng mười phút. Khi bước vào trong căn phòng tối tăm và ngột ngạt, cô ngửi thấy ngay mùi huân hương* nồng nặc trong không khí, vì mắc bệnh hen suyễn nên cô chỉ dám hít thở thật khẽ. Chẳng mấy chốc, Khương Nùng nhìn thấy một bà cụ hơn trăm tuổi đang ngồi nghiêm trên sạp quý phi màu đỏ được làm bằng gỗ.
*Huân hương: Là hương liệu được pha chế để đốt, hun tạo khói nhẹ trong các Huân lô, đốt trong phòng với công dụng như chữa bệnh.
Bà ấy khoác trên mình chiếc sườn xám thêu tay đầy duyên dáng và sang trọng, đồ trang sức mà bà đeo chính là ngọc lục bảo, bông tai nặng trình trịch tôn lên dáng mặt, nét mặt không hề tỏ ra chút gì là từ ái, nom cực kỳ giống cụ bà ở gia đình quyền quý trong khuê phòng thời cổ đại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Còn Lâm Bất Ngữ thì đang ngồi yên vị trên chiếc ghế dựa bên cạnh, đúng lúc cô ta đang đề cập tới chuyện muốn đi du học ở nước Anh.
Bà cụ nghe vậy thì hết sức tán thành chuyện cô ta học lên cao: "Còn trẻ thì nên tranh thủ đi đây đi đó, bà thì khác, già rồi chỉ biết nhốt mình ở đây thôi."
Nếu như Lâm Bất Ngữ đi du học thì sẽ trì hoãn được đám cưới với Phó Cẩm Minh được tổ chức vào tháng ba mùa xuân này, hôm nay cô ta đến đây để xin bà cụ chấp nhận cho mình đi du học nên tỏ ra hiền dịu, nết na, nói không ngớt những lời hay ý đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play