Khương Nùng phải nói với anh là mình sẽ không khóc, sau đó lại dụ dỗ mãi thì mới lừa được Phó Thanh Hoài cởi áo sơ mi ra. Cửa sổ thủy tinh vuông vắn của đài phát thanh - truyền hình hiện lên ánh sáng rực rỡ, chiếu rọi lên lồng ngực với đường cong cơ bắp rõ ràng của người đàn ông, bên trên đầy rẫy những vết thương chưa lành màu đỏ tươi mà trong đó nổi bật nhất chính là vết thương hở một đường dài khoảng ba tấc trên cơ bụng, có lẽ do vụ tai nạn xe cộ lúc trước.
Đôi mắt của cô đỏ bừng lên nhìn chằm chằm vào đó một hồi lâu, muốn ghé sát lại gần để nhìn cho kỹ mang theo hơi thở ướt át đầy kìm nén phả vào người anh.
Ngay sau đó, Phó Thanh Hoài duỗi hai ngón tay thon dài của mình đẩy vầng trán trắng nõn của cô ra: “Muốn nhìn thì được nhưng mà muốn hôn thì phải tính giá khác.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Còn tính giá nữa chứ, Khương Nùng mím bờ môi tái nhợt của mình, hiển nhiên cô cũng không định hôn anh.
Cô vươn tay, định dùng đầu ngón tay trắng trẻo mát rượi của mình chạm vào những vết thương kia vuốt ve từng chút một. Cô vuốt ve từ vai qua đến cổ, cảm nhận được cơ bắp gợi cảm ở trước ngực của Phó Thanh Hoài đang căng chặt. Cuối cùng, tay cô dừng lại nơi bụng dưới của anh.
Một lúc lâu sau, Phó Thanh Hoài chậm rãi cúi người xuống, gương mặt tuấn tú kề sát vầng trán của cô rồi đi dọc xuống. Ngay lúc hai người chỉ còn cách một đoạn nhỏ, Khương Nùng vội vàng lùi lại, hàng lông mi dài mảnh của cô rủ xuống, khẽ run rẩy không ngừng như muốn kiềm chế điều gì. Cô đã bảo mình sẽ không khóc rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT