Phó Thanh Hoài gọi bác sĩ gia đình riêng của nhà họ Phó. Chân Khương Nùng không gãy nhưng đầu gối của cô thì suýt gãy nên phải ngồi xe lăn tĩnh dưỡng một thời gian. Suốt dọc đường đi, cô rất kích động. Cuối cùng, sau khi bị cưỡng chế tiêm hai mũi thuốc an thần, cô mới mệt mỏi nằm xuống giường. Hàng mi ướt đẫm nước mắt che khuất tất cả mọi thứ.
Cửa phòng ngủ chính được khép lại, ngăn cách với ánh mặt trời lúc ẩn lúc hiện bên ngoài.
Bác sĩ đi ra, thấy Phó Thanh Hoài cũng thương tích đầy mình trong sân viện. Áo sơ mi lụa trắng tinh như tuyết của anh thấm đầy vết máu, có lẽ đã qua vài giờ nên đã hơi đông cứng lại rồi. Máu theo cánh tay thon dài chầm chậm chảy xuống chỗ cổ tay đang bắt đầu sưng lên của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không biết dưới lớp vải mỏng manh kia còn chỗ nào bị thương nữa không. Bác sĩ muốn chữa trị cho Phó Thanh Hoài nhưng lại bị từ chối: “Ông cứ chăm sóc tốt cho cô ấy.”
Giọng nói sắc bén phát ra từ họng anh, từng chữ đều lạnh nhạt mà khản đặc.
Trên dưới nhà họ Phó không ai dám làm trái quyết định của anh, bác sĩ chỉ có thể ngậm miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT