Sau khi nhận được cuộc gọi của cô.
Phó Thanh Hoài cũng kết thúc cuộc đàm phán làm ăn kia, anh lên máy bay tư nhân bay đến đây ngay trong đêm.
Anh ôm cô vào lòng, ngón tay thon dài như ngọc chạm vào khuôn mặt còn đang sững sờ của cô, khuôn mặt cô lạnh như băng vì bị gió thổi đến nỗi mặt cắt không còn giọt máu. Anh nhận lấy chiếc áo khoác chất vải nhung mà thư ký kịp thời đưa đến, khoác lên người cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Yên Hàng nói em ngủ trên xe nên không đánh thức em dậy." Giọng nói lạnh nhạt của anh truyền vào tai cô, trầm hơn bình thường gấp ba lần: "Bác sĩ đã khám cho bà ngoại rồi, chỉ là mùa đông nên trơn trượt, không cẩn thận ngã khiến đầu gối bị thương."
Một lúc sau Khương Nùng mới hoàn toàn tỉnh táo lại, không muốn để anh bế mình như vậy, cô cũng sợ bị ngã gãy xương bánh chè.
Nghe Phó Thanh Hoài nói bà ngoại không sao, cục đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được vứt xuống, chỉ là giọng nói vẫn có chút nghẹn ngào: "Cảm ơn anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT