Cũng may nể tình cô đang mặc đồ ngủ, Phó Thanh Hoài không thể thấy chết mà không cứu. Anh bảo Diêm Ninh mang mấy loại rượu nổi tiếng mình sưu tầm lên chiêu đãi mọi người, sau đó bước tới trước mặt Khương Nùng, dùng dáng người cao lớn chặn lại những cặp mắt hóng hớt đang nhìn về phía cô.
Tiếp đó lại nói một câu ẩn ý: “Em có muốn bế không?”
Khương Nùng đỏ mặt, xoay người đi lên cầu thang, không thèm để ý liệu anh có đuổi theo hay không.
Tuy nhiên phòng ngủ chính lại là không gian khép kín, làm gì có chỗ trốn. Cô đành phải khoanh chân ngồi ở cuối giường, mặt nóng như lửa đốt, kéo chăn che người lại.
Phó Thanh Hoài thấy cô như vậy, ở nơi đáy mắt đong đầy ý cười.
Anh tốt bụng rót một ly nước để cô uống cho hạ nhiệt. Hoa văn Phật màu vàng nhạt trên mu bàn tay lộ ra ở dưới cổ tay áo màu trắng càng khiến cô mất tự nhiên.
Tất cả đều do nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT