Lúc trước Khương Sầm muốn gả cô cho Ôn Lễ Tắc, cũng đã chuẩn bị tiệc cưới xong xuôi, chiêu thức nào cũng dùng đến để ép cô gật đầu đồng ý. Mà duyên phận là hai chữ khó nói nhất, Khương Nùng lòng như gương sáng, lại là người từng trải, đương nhiên là hiểu rất rõ nếu như Tô Hà thật sự có duyên với người bạn thuở nhỏ Đàm Thành này thì sẽ không đợi đến giờ.
Tô Hà không nhìn thấy biểu cảm phức tạp của Khương Nùng, cô rũ mi xuống, tự mình nói tiếp: "Ba tạo áp lực với tôi, Phỉ Trạch nhắc nhở tôi, trong vòng chưa đến ba năm nhất định phải trở về thành phố Lạc để tiếp quản nhà họ Tô. Đàm Thành thì dẫn kiệu lớn tám người khiêng đến canh cửa ở nhà họ Tô, chờ tôi về lập gia đình..."
"Khương Nùng, khi tôi tỉnh lại khỏi giấc mơ lúc nửa đêm, lúc nào cũng mơ thấy Quý Như Trác lẻ loi nằm trên bàn phẫu thuật, sống như một người thực vật, chỉ có thể nhờ vào máy móc lạnh lẽo để kéo dài hơi thở, chờ bác sĩ chính thức tuyên án tử cho anh."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Nếu như anh chết, trên đời sẽ không có Quý Như Trác thứ hai nữa."
Đôi mắt trong trẻo của Khương Nùng ánh lên hàng lệ, lơ đãng lau đi, đầu ngón tay run rẩy còn dư lại vệt nước: "Bảy năm rồi, Tô Hà."
Tô Hà cười nhạt, ngẩng đầu nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ: "Khoảng thời gian qua được ở bên cạnh anh tôi rất vui, bảy năm cũng chỉ như bảy ngày, sao ông trời lại không để cho thời gian trôi chậm chút chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT