Khương Nùng đẩy cửa xe bước xuống. Từ khi mang thai đến nay, cô đã thay toàn bộ giày cao gót bằng giày bệt. Thế mà chẳng hiểu sao vừa tiếp đất chưa đầy một giây, cô lại không thể nhúc nhích được nữa. Phó Thanh Hoài bế cô lên từ phía sau. Khi chóp mũi ngửi thấy làn hương quen thuộc của mùi nhang thơm trên áo sơ mi, Khương Nùng đã muốn bật khóc rồi.
Cô vội vàng giấu đi những giọt nước mắt dưới hàng mi cong vút rồi lặng lẽ úp mặt vào vai anh.
Từ thang máy đến căn nhà trong khu, Phó Thanh Hoài cũng chẳng muốn bật đèn để phơi bày cảm xúc của mình. Cả hai đều ngầm hiểu nên không ai mò mẫm công tắc. Chỉ có bức màn vẫn chưa khép chặt đang khẽ khàng lay động bởi cơn gió thoảng qua, để rồi luồng ánh sáng màu vàng mờ ảo và hoa lệ chiếu vào bên trong.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh đặt Khương Nùng trên ghế sô pha bọc nhung mềm mại rồi cởi giày cho cô.
Những đầu ngón chân trắng ngần như tuyết giẫm lên tấm thảm khiến cô cảm thấy hơi lạnh. Nhưng sau đó, lòng bàn tay ấm áp của anh đã bao bọc lấy chúng.
Bất kể xét về góc độ nào, Phó Thanh Hoài cũng đều là một người chồng đúng chuẩn. Thậm chí cô còn không thể tìm thấy một khuyết điểm nào ở anh. Nhưng điều này cũng khiến Khương Nùng bất giác cảm thấy càng thêm tủi thân. Cảm xúc của phụ nữ mang thai bộc phát rất nhanh nên đôi mắt cô lập tức ngân ngấn lệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play