Không biết qua bao lâu, thanh âm trong viện dần dần biến mất.
Bầu trời, phá lệ âm trầm.
Lạnh lẽo đánh úp lại.
Có gió thổi vào trong phòng.
“Ta đi ra ngoài một chút.” Khương Ấu An nhỏ giọng nói.
Mặc Phù Bạch không nhìn nàng, mà là chậm rãi nói: “Mềm lòng?”
Khương Ấu An sửng sốt, đột nhiên cười ra tiếng: “Ngươi thật đúng là nói sai rồi…..”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT