Lâm Sở Miên liên tục suy nghĩ nhưng vẫn không nghĩ ra kế sách gì.
Bây giờ mà giả vờ ngất cũng không kịp nữa rồi… Cô hoảng hốt giật tay ra khỏi xích sắt, la hét liên tục: 
“Các người là ai? Vì sao lại trói tôi? Các người cần tiền phải không? Tôi có tiền, có rất nhiều tiền, chỉ cần các người thả tôi ra, tôi… tôi gọi anh tôi đưa tiền tới chuộc tôi cho các ngươi!”
Tim của cô như muốn vọt ra khỏi cổ họng, sợ bị bọn họ phát hiện sơ hở.
Một người trông nhỏ tuổi lộ ra vẻ kích động, thô bạo vén tóc trên trán cô: “Anh Đao, anh xem thử con hàng này xem, hợp sở thích của vị kia đúng không?”
Người được gọi là anh Đao có cặp mắt như chim ưng. Hắn đang đánh giá Lâm Sở Miên, xem thử món hàng này có đáng giá hay không. Ánh mắt của hắn lướt đi lướt lại nhiều lần trên người cô, cứ như muốn tách cô ra thành nhiều lớp để tìm hiểu.
Lâm Sở Miên không kiềm chế được nỗi sợ mà run rẩy hai tay, nhưng vẫn gắng nắm chặt ống quần của người được gọi là anh Đao: “A-anh Đao, cầu xin anh đấy, thả tôi ra, chỉ cần anh đồng ý thả tôi thì bắt tôi đưa bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play