Lễ Giác khoanh chân cuộn tròn trong nhà vệ sinh. Một nửa khuôn mặt cỡ lòng bàn tay vẫn trắng nõn xinh đẹp, nửa còn lại thì sưng tấy, thậm chí còn có một vết nứt ở khóe môi.
Cửa đột nhiên bị mở ra, thân hình nhỏ nhắn gầy guộc của Lễ Giác run lên. Mái tóc ẩm ướt đen nhánh đọng lại những vệt nước mờ, rơi xuống đôi mắt hình hạnh nhân xinh đẹp của cậu ta. Cậu ta chớp chớp hàng mi đen bị nước mắt thấm ướt dính vào nhau, ngỡ ngàng nhìn bóng người ở cửa.
“Anh hai…” Nửa khuôn mặt bị tát của Lễ Giác run lên, cuống quít đổi giọng, “Ngài Tề.” Anh hai không thích cậu ta. Cậu ta không biết mình đã làm sai điều gì, rõ ràng đây là lần đầu tiên gặp nhau cơ mà.
Lễ Giác cúi gằm, ôm chặt lấy đầu gối của mình.
Trong phòng vệ sinh là tiếng hít thở kinh sợ, nhưng phía cửa tràn ngập sự nặng nề đè nén của một cơn bão đang đến gần.
Tề Lận vẫn mặc chiếc áo gió dài xanh sẫm ướt đẫm nước. Y không tắm, mặt mũi y cũng không giống Tề Tử Chí và Tề Sương, khoảng cách giữa lông mày và mắt rất gần, chếch nghiêng u sầu. Kết hợp giữa ngoại hình và khí chất, y là một vương tử u sầu điển hình trong điện ảnh và tiểu thuyết.
Nhưng chỉ cần ánh mắt y từ nhu nhược chuyển thành mạnh mẽ, cứ nhìn chằm chằm một người, sầu liền hóa thành âm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play