Hứa Văn Lệ kéo Tạ Miêu ra khỏi phòng học, rẽ vào một chỗ yên tĩnh, đưa túi trong tay mình cho cô.
“Lẽ ra phải trả chị sớm hơn nhưng hai ngày trước chị phát sốt nằm viện, em cũng quên mất.”
Cô ấy nói xong, căng mặt bổ sung một câu: “Sau khi trở về đừng nói em đưa chị cái gì hết.”
Chỉ là trả lại quần áo mà thôi, vốn không cần phải che che giấu giấu.
Tạ Miêu sớm phát hiện vẻ mặt của cô ấy không đúng: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”
“Còn không phải do Tào Khiết so.” Hứa Văn Lệ cắn răng: “Ngày hôm qua bà em đi ăn sinh nhật, bà về nhà cô dượng của em ăn cơm. Ngay lúc bàn ăn đầy đủ họ hàng thân thích mà hỏi em mượn bộ quân trang của chị, luôn miệng nói quần áo chị tặng cho em. Mợ nhỏ của em còn bồi thêm, nói cô ta học tập tốt, bình thường chắc chắn giúp em không ít. Kêu em nên biết ơn một chút, cho cậu ta mượn quần áo mặc hai ngày.”
Hai người kia một làm loạn, một hùa theo ra vẻ người lớn dạy dỗ cô ấy, khiến cô ấy tức giận không ăn được bao nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play