Chắc chắn không thể nói thật, có điều đầu tiên Ngô Thục Cầm cũng đã tìm sẵn một lý do tốt cho mình rồi.
“Ngày hôm qua không cẩn thận làm rơi bẩn mũ lên đất, tôi đã giặt sạch, vẫn chưa có khô.”
Đương nhiên, có khi toàn bộ mùa đông mày cũng sẽ không khô đâu QAQ.
Đã đưa đồi rồi, có dùng hay không thì là chuyện của người khác, Tạ Miêu cũng không hỏi nhiều.
Nhưng còn Cố Hàm Giang, thừa dịp mấy đứa nhóc nhà họ Tạ bắt lấy tuyết ven đường rồi đùa giỡn với nhau, anh im hơi lặng tiếng đi tới bên cạnh Tạ Miêu.
“Cảm ơn mũ và khăn quàng cổ của dì.”
Anh nói, dừng lại một chút, hỏi cô: “Đẹp không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play