“Nên là… Cô bé lọ lem bọn họ nói là cậu hả?!” Hoàng Phức Văn cắn một miếng lá sách bò, ánh mắt kinh ngạc.
Ngồi đối diện là cô gái vóc người nhỏ nhắn đáng yêu, tóc dài xõa đến vai, khuôn mặt xinh xắn chừng một bàn tay, đôi mắt hạnh long lanh linh hoạt, chính là khuôn mặt thuộc kiểu mối tình đầu ở đại học.
Vào buổi tối, quán lẩu ở thành phố S vẫn đông đúc và ồn ào, vô cùng náo nhiệt, vẫn còn rất nhiều khách đang đợi bàn, xếp thành một hàng dài ở khúc cua. Hôm nay Thẩm Thiên Tinh nhận được bằng lái, bạn học Hoàng Phức Văn hào phóng mời cơm, nhân tiện tóm lấy cô cùng tán dóc.
Thẩm Thiên Tinh hơi xấu hổ gật đầu, rồi vội vàng giải thích: “Không chắc là người ta tự làm mà…”
Sự chú ý của Hoàng Phức Văn vốn không ở chuyện này, cô ấy thẳng thắn nói: “Tớ nghe đám chị em kia nói, đôi giày của cậu không phải mẫu thông thường của Tịch Lan, rất hiếm! Nếu mang đi bán, cậu nghĩ bán được bao nhiêu?”
“…” Thẩm Thiên Tinh dở khóc dở cười, “Cậu chỉ nghĩ những việc này thôi đấy phỏng!”
Quà người ta tặng, sao mà đem bán được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT