“Hôm nay đừng về.” Ở hành lang, Tịch Mặc Sâm nắm tay Thẩm Thiên Tinh, sóng vai cùng cô, nghiêng đầu nhìn người nọ, “Chúng ta ở đây, được không?”
Từ phòng của bà nội đến đây, quãng đường đến cầu thang vừa ngắn vừa yên tĩnh. Thẩm Thiên Tinh cảm nhận được ánh mắt của anh rơi xuống một bên mặt của cô, có chút nóng bỏng, đầy sự mong đợi. Hàng mi dài của cô rũ xuống, nhẹ giọng “ừ”, đột nhiên cảm thấy bàn tay bị nắm chặt hơn, như thể cô là báu vật quý hiếm nào đó, thả lỏng tay sẽ bị người khác cướp mất.
“Anh mạnh tay quá.” Thẩm Thiên Tinh không nhịn được mà nói.
Nhưng người đàn ông đang đắm chìm trong sắc đẹp của cô, về cơ bản tai đã điếc rồi, chỉ thấy miệng cô cử động, song không nghe rõ cô nói gì, thế là nắm tay cô chặt thêm chút nữa: “Hửm?”
“Tay em đau.” Cô nhỏ giọng oán trách.
Rốt cuộc Tịch Mặc Sâm cũng nghe rõ, nhưng lại không có ý muốn tỉnh lại, chỉ giảm lực, không định buông tay. Thẩm Thiên Tinh tự hỏi sao người này lại giống con nít bướng bỉnh thế cơ chứ, đương muốn nói chuyện, người giúp việc đi tới, cô muốn rút tay ra nhưng bị anh nắm chặt.
Sao lại như mấy đứa nhóc lần đầu nắm tay nhau thế nhỉ? Thẩm Thiên Tinh lườm anh một cái, người giúp việc đi lên, trông thấy họ thì rất tự giác lui sang bên cạnh. Tịch Mặc Sâm công khai nắm tay cô xuống lầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT