Thời điểm ở hội trường đấu giá, Tịch Mặc Sâm mời cô: “Anh có thể mời em đi ăn tối được không?”
Thẩm Thiên Tinh do dự gật đầu, Hạ Hủ tìm một chiếc xe nhét hai người vào trong, cách chiếc cửa sổ vẫy tay với cô, từ khẩu hình miệng, lời anh nói có vẻ là: “Nếu nó chọc cháu giận thì gọi điện thoại cho cậu.”
Sống lưng cô thẳng tắp, đợi người đàn ông bên cạnh bước vào bẫy.
Thế nhưng Tịch Mặc Sâm chọn chiến thuật thận trọng, sau khi báo địa chỉ cho tài xế thì cả quãng đường đều không cố tìm chủ đề nói chuyện để làm phiền cô. Thẩm Thiên Tinh cảm giác, hình như anh chỉ muốn đưa cô đi ăn cơm thôi. Đến khi đến nơi cần đến, cảm xúc mâu thuẫn và trốn tránh của cô đã vơi đi rất nhiều.
Buổi tối ở thành phố C cũng chẳng khác nơi khác là bao, ánh đèn nơi phố xá sầm uất tỏa sáng lung linh, xe chạy mười mấy phút, đưa bọn họ đến một nơi khá yên tĩnh. Tịch Mặc Sâm mở cửa xe giúp cô, đưa tay sang, Thẩm Thiên Tinh vờ như không thấy, tự mình nâng váy bước xuống. Tịch Mặc Sâm không chút bất mãn với sự lạnh lùng của cô, biết điều giữ khoảng cách với cô song vẫn gần gũi thân mật, đưa cô đi về trước.
Đi qua một con hẻm, họ đến một nhà hàng Pháp có không gian yên tĩnh.
Khẩu vị hai người không giống nhau, từ trước đến nay Thẩm Thiên Tinh chưa bao giờ mong muốn sẽ được ăn cơm với Tịch Mặc Sâm, mặc dù anh có sắp xếp nhà hàng nào, cô đều có thể nhận lời. Phục vụ đưa họ lên lầu, Tịch Mặc Sâm đi đằng sau, xách váy giúp cô. Đến khi ngồi xuống, phục vụ đưa menu, Thẩm Thiên Tinh không xem mà chỉ nói: “Em ăn gì cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play