Vỗ về Thẩm Thiên Dương xong đã là chuyện của hai tiếng sau, đợi anh lên giường ngủ, tất cả mọi người như vừa trải qua một trận đại chiến, tinh thần và thể lực đều cạn kiệt. Thẩm Hải cho hộ lý tan làm, rồi tiễn Thẩm Thiên Tinh và Tịch Mặc Sâm ra khỏi viện điều dưỡng.
Tịch Mặc Sâm ngồi trong xe, nhìn Thẩm Thiên Tinh đứng trước cửa nói chuyện với ba. Không biết họ đã nói gì, Thẩm Hải sờ đầu cô một cái, ôn hòa cười với con gái.
Người đàn ông quan sát viện điều dưỡng trên núi này, hai năm qua vẫn do anh chi tiền, nhưng không đến thăm, hôm nay tận mắt thấy, dường như điều kiện cũng không được tốt lắm. Nhưng chi phí này, đã là khoản lớn nhất trong tài khoản của Thẩm Thiên Tinh rồi.
Anh không khỏi nhớ đến lời Trần Thứ, Thẩm Thiên Tinh ở Tịch gia lâu như vậy mà chưa từng nghĩ đến việc vơ vét tiền, đối với cô mà nói, ngoại trừ Thẩm Hải và Thẩm Thiên Dương, những chuyện khác đều không quan trọng.
Nhưng tình hình của Thẩm Thiên Dương…
Mắt anh khẽ chuyển động, thấy Thẩm Thiên Tinh vẫy tay với Thẩm Hải, mở cửa xe ngồi vào.
Anh ra hiệu cho tài xế lái xe, đèn pha xuyên qua màn đêm, từ từ chạy về thị trấn nhỏ dưới núi. Từ khi lên xe Thẩm Thiên Tinh không nói tiếng nào, rất im lặng. Chân dài của Tịch Mặc Sâm bắt chéo, hai tay đặt trên đầu gối, sau một lúc nhìn đường phía trước, thì tiên phong mở miệng phá vỡ sự yên tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play