Đêm đến Vọng Giang Các như đèn lồng chập chờn bên sông, không gian bên trong rất trang nhã, khách hàng ngày thường đón tiếp đều có thân phận và địa vị. Trần Thứ đặt phòng bao tên “Trời nước một màu”, vì có phụ nữ, nên yêu cầu phải cực kỳ yên tĩnh không được phép làm phiền. Khi Thẩm Thiên Tinh ngồi bên cửa sổ, dường như chỉ có thể nghe thấy gió đêm và tiếng tàu truyền đến từ xa, sự ồn ào náo nhiệt của đô thị bị tách biệt gần như biến mất.
Cô phải đợi trợ lý Trần Thứ đi đổ xăng rồi lái xe đến, lâu dần cũng hơi mệt mỏi, không để ý có người đi vào. Lúc này, một chân cô bị Tịch Mặc Sâm nắm lấy, cô thì đầy đề phòng nắm chặt ghế sô pha bên dưới, giữa hai người hiện ra thế giằng co, tình cảnh vô cùng khó xử.
Mắt cá chân tinh tế của cô gái trắng nõn, bị bàn tay khớp xương rõ ràng của Tịch Mặc Sâm nắm lấy, chân ngọc chỉ có 19cm, còn nhỏ hơn một bàn tay đàn ông.
Khuôn mặt con lai mũi cao mắt sâu lộ ra từ đằng sau chân cô, ánh đèn hơi mờ, gương mặt đan xen giữa ánh sáng và bóng tối, đôi mắt thâm thúy, đường nét sinh động lại lập thể, mà chân Thẩm Thiên Tinh vừa trắng vừa mềm, làn da gần như trong suốt, so sánh như thế, cô mới biết tại sao đàn ông có chút nhan sắc sẽ bị xem là nùng nhan*.
*Nùng nhan (浓颜): nghĩa là gương mặt sắc nét, ngũ quan lập thể, mang lại cảm giác mạnh mẽ, hoặc có thể nói là “vẻ đẹp mang tính công kích mạnh”. Trái nghĩa với nùng nhan là đạm nhan (淡颜) là gương mặt thanh tú, các đường nét hài hòa, tạo sự thanh thoát, nhẹ nhàng; vẻ đẹp thoát tục, thanh thuần, trong trẻo. Nếu đạm nhan tựa như bức tranh thủy mặc đầy ý nhị thì nùng nhan lại chẳng khác nào bức tranh sơn dầu màu sắc rực rỡ.
…Ngược lại không phải lần đầu anh biết ngoại hình mình dễ khiến phụ nữ rung động, nhưng anh của quá khứ lại rất khát khao cảm giác thứ này mang lại, thời điểm anh nhìn mình từ trên xuống, khi ấy tóc mái anh thường hơi ướt, trên khuôn ngực săn chắc có tầng mồ hôi mỏng, trên mặt không có cảm xúc gì nhiều, chỉ có đôi con ngươi đang trào dâng ham muốn khác hẳn sự lạnh lùng kiềm chế ngày thường. Anh thích chính diện, thích mở đèn nhìn cô, thu hết từng phản ứng nhỏ bé trên cơ thể cô vào mắt.
Cô rất rụt rè e lệ, hay không dám mở mắt nhìn, người đàn ông thường vì sự ngấm ngầm chịu đựng của cô mà trở nên tàn bạo, ép cho đến khi cô không còn sức che giấu trước mặt mình nữa, hoàn toàn buông thả bản thân. Có lẽ điều này là một loại biểu hiện ham muốn chinh phục của đàn ông, nhưng người này bình thường ít nói, cho dù đắm chìm trong niềm vui thể xác, thì từ đầu đến cuối khuôn mặt ấy vẫn giữ một phần bình tĩnh như lá bài poker, vừa động tình mà kiềm nén, ngược lại có mị lực theo cách riêng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT