Gió đêm hơi lạnh, bốn phía yên tĩnh không tiếng động, chỉ có tiếng thở dốc của người đàn ông quanh quẩn bên tai. Không biết qua bao lâu, cuối cùng Tịch Mặc Sâm cũng bình tĩnh lại từ trạng thái đầu óc “bất tỉnh”, chăm chú nhìn gò má trắng bệch của người trong ngực, dùng âm lượng cực thấp gọi tên cô: “Thẩm Thiên Tinh…”
Hơn hai năm kết hôn, Thẩm Thiên Tinh chưa từng thấy anh thể hiện cảm xúc mãnh liệt như vậy với cô, cô rũ mắt, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình. Tịch Mặc Sâm thấy cô vẫn không dám nhìn mình, chậm rãi đến gần, như thể muốn in dấu môi mình lên má cô. Anh siết chặt nắm đấm, nhịn lại, rồi khàn giọng nói: “Em sợ tôi.”
Thẩm Thiên Tinh nhắm mắt lại, lông mi khẽ run rẩy.
“Anh đừng nổi giận với tôi.” Cô nhỏ giọng nói.
“Vừa rồi em không nên nói những lời đấy với tôi.” Tịch Mặc Sâm nhìn đôi mắt lấp lánh của cô, trầm giọng, “Tôi là chồng em, em không nên nói với tôi như vậy, Thẩm Thiên Tinh, tôi sắp bị em làm cho tức chết rồi.”
“Chỉ có đàn ông các anh mới có tôn nghiêm sao? Khi anh nhìn đùi của Lam Phỉ, có nghĩ tôi cũng sẽ bị tức chết không…” Cô có hơi khẩn trương, nhưng lại rất bướng bỉnh, thấp giọng nói, đối mặt với anh.
Tịch Mặc Sâm không thể phản bác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT