Buổi sáng, phòng họp tập đoàn Tịch Lan đang tổ chức cuộc họp trực tuyến.
Khi tiểu Từ đi vào đưa điểm tâm, cảm thấy áp suất không khí bên trong rất thấp. Biểu cảm của các quản lý cấp cao ngồi kín phòng đều nghiêm túc, động tác lật xem văn kiện cũng rất cẩn thận, dường như sợ phát ra âm thanh nào đó không hài lòng.
Người đàn ông ngồi ghế chủ trì, đôi con ngươi màu xanh lam, da cực kỳ trắng, xương hàm tinh xảo gợi cảm, thể hiện nét mạnh mẽ đặc trưng của con lai. Một tay anh cầm bút, im lặng nghe cấp dưới bên kia đại dương báo cáo, trong vòng mười phút đã chỉ ra hai lỗi sai ngữ pháp và một sai sót thường gặp. Làm khuôn mặt quản lý cấp cao đang báo cáo hiện lên vẻ lúng túng, khó khăn nói hết.
“Nếu đúng là đã làm xong công tác chuẩn bị chu đáo như cậu nói, thì tại sao công nhân lại bị thương? Không quan tâm đến yêu cầu của quy trình, ôm may trong lòng, là nguyên nhân chân chính dẫn đến xảy ra tai nạn.” Tịch Mặc Sâm ném bút máy lên bàn, tiếng ‘cộc’ vang lên, “Tôi nhắc mọi người một lần nữa, trong nước nuôi cá sấu, không phải cá chép*, trăn bò trong rừng, không phải giun. Thứ các người quản lý không chỉ là tài sản trị giá mấy trăm triệu, mà còn là vườn sinh thái với những quy luật tự nhiên tàn khốc, bất kỳ công đoạn nào phát hiện sơ suất, đều ảnh hưởng đến tính mạng con người. Lần sau báo cáo nếu cố tình che giấu sai sót trong trách nhiệm quản lý, không để tôi ghi nhớ những gì đã nghe được, thì chi bằng mấy người các cậu xuống nước thay công nhân đi, thử hoàn cảnh của bọn họ.”
*Cá chép ở đây còn được ẩn dụ cho gặp may, vận may.
Đối phương là trợ lý đắc lực ở nước ngoài của Tịch Mặc Sâm hơn hai năm, làm việc cần cù chăm chỉ, rất ít khi bị anh nghiêm túc phê bình như vậy, vào lúc này trong lòng vô cùng áy náy, luôn tự kiểm điểm lỗi sai của mình. Cũng may không chỉ là anh ta, các quản lý mắc lỗi nhỏ trong công việc ở thành phố S cũng bị rầy, mọi người không biết làm sao Tịch Mặc Sâm xưa nay ít nói đột nhiên thích nổi giận, khi tan họp còn nơm nớp lo sợ.
Hoàn tất bản ghi lại của cuộc hội nghị trong phòng làm việc phó tổng, trợ lý mới Lý Hoài trở lại chỗ công tác, tiểu Từ nói với anh: “Vất vả rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT