Ban đêm Thẩm Thiên Tinh ngủ không yên, buổi sáng lại bị tiếng động kỳ lạ đánh thức, trong thoáng chốc khi mở mắt thiếu chút nữa đã lăn xuống đất. Thẩm Thiên Dương cầm chén cơm đứng trước mép giường cô, vừa ăn vừa nhìn em gái đang ngủ nướng, trên miệng dính cơm, còn có vài hột rơi xuống đất.
“Anh hù chết em rồi!” Thẩm Thiên Tinh chưa hoàn hồn, nhảy xuống giường đẩy anh ra ngoài cửa, “Không phải em đã nói với anh rồi sao? Chưa được cho phép, thì con trai không được tùy ý vào phòng con gái.”
“Vẽ…” Thẩm Thiên Dương nói không rõ chữ.
“Cái gì?” Thẩm Thiên Tinh sát lại gần, chốc lát sau phản ứng kịp, lạch bạch chạy đi tìm bản thảo thiết kế mình mang đến, phát hiện màu sắc đã bị thay đổi, bộ váy màu xanh ban đầu từ từ chuyển thành màu tím khói, như nắng chiều khi mặt trời xuống núi không lâu, bầu trời được nhuộm bởi ánh chiều tà.
Thẩm Thiên Dương cắt một đám mây trôi trên trời xuống.
“Anh, anh tuyệt quá!” Thẩm Thiên Tinh không để ý đến sự bài xích của Thẩm Thiên Dương, dùng sức ôm lấy anh, thế nhưng người đàn ông được khen ngợi lại không có phản ứng gì, thậm chí còn muốn trốn tránh sự nhiệt tình của em gái.
Thẩm Thiên Tinh lấy tấm hình lưu trong điện thoại ra, đưa cho anh xem bộ lễ phục của Triệu Mạn, cõi lòng tràn đầy mong đợi: “Anh còn nhớ bản vẽ này không? Em biến nó thành quần áo rồi này, nhìn được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT