Xe chậm rãi chạy về hướng nhà cũ Tịch gia, Thẩm Thiên Tinh ngồi bên cạnh Tịch Mặc Sâm, còn cảm thấy tất cả mọi thứ đều rất mới lạ. Cô lén quan sát gương mặt tuấn tú làm rung động lòng người của đối phương, kiềm chế nội tâm vui vẻ, vờ như bình tĩnh, dáng vẻ như đối phương đã đến đón mình vô số lần, dùng giọng rất tự nhiên nói chuyện với anh: “Hôm nay anh không bận à?”
“Không tăng ca.” Giọng nói người đàn ông lạnh nhạt, không nóng bỏng bằng một nửa cô.
Thẩm Thiên Tinh không ngại thái độ của anh, anh trả lời, chính là một khởi đầu tốt. Khóe môi cô không nhịn được mà hơi nhếch lên, vui vẻ nói: “Công việc anh vất vả như vậy, còn cố ý đến đón em về nhà?”
Giọng nói quên không kiểm soát hơi cao hơn bình thường, nghe như đang làm nũng.
Quả nhiên, Tịch Mặc Sâm quay đầu, khẽ nhìn cô một cái, cũng không định tiếp lời, không chỉ vậy, Thẩm Thiên Tinh còn thấy trong mắt anh có chút cảm giác không nói nên lời. Vì không muốn bầu không khí trầm xuống, cô lại tìm một đề tài khác: “Vừa rồi em đi ra vội, nên quên nói với thím ba mình về rồi.” Cô nhìn người đàn ông, “Mặc Sâm, anh có thể nói với thím ấy giúp em được không?”
Tịch Mặc Sâm “ừ” một tiếng.
Lại kết thúc.
Trong xe lần nữa trở về trạng thái yên tĩnh, nhưng còn hơn nửa tiếng nữa mới về đến nhà. Thẩm Thiên Tinh định cố gắng thêm một chút nữa, thử thương lượng với anh: “Mặc Sâm, lần sau nếu anh định đến đón em, có thể nói trước với em không? Như vậy thì anh cũng không cần ở ngoài ở lâu như vậy.”
Tịch Mặc Sâm dường như không nghĩ tới cô sẽ có yêu cầu này, nhìn về Hàn Lỵ Khả ngồi trước, giọng nói mang vẻ nghiền ngẫm: “Trợ lý Hàn không thông báo cho em?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT