Thái Hư Thiên, một vị nam tử tuyệt thế đang tắm trong ánh nắng mặt trời, khí tức quanh người trầm ổn, hơi hơi trầm ngâm, như thể đang ngộ đạo.
Ở trước mặt hắn, một con khỉ đang quỳ trên mặt đất, dáng vẻ cung kính, không hề có dáng vẻ nhảy nhót lên xuống như một con khỉ thật sự.
Trên thực tế, mông con khỉ có chút ngứa, nhưng hắn không dám gãi, mà vẫn tập trung tinh thần, chờ đợi sư tôn truyền pháp.
Còn về Chu Huyền, thì đang trầm tư suy nghĩ xem có thể dạy gì cho con yêu quái này.
Thật ra hắn muốn giảng giải về khoa học như toán, lý, hóa.
Nhưng mà lại có hai vấn đề:
Một là không biết liệu yêu quái có thể nghe hiểu được hay không, mà dù cho là nghe hiểu, những điều này cũng không có tác dụng gì lớn, không thể trực tiếp khiến hắn trở nên mạnh hơn, lỡ như yêu quái không chịu thì biết phải làm thế nào.
Ngoài ra, Chu Huyền cũng lo lắng yêu quái này thật sự tạo ra cách mạng công nghiệp ở thế giới này, vậy thì thế giới này sẽ lộn xộn hết cả.
Hai là khoa học cũng là một loại pháp tắc, quy luật thế giới, trật tự của thế giới này có sự khác nhau rất lớn so với thế giới trước khi hắn xuyên qua, quy luật vật lý và pháp tắc cũng không giống nhau, lỡ như sai ở đâu, không nói đến việc khiến đồ đệ mắc sai lầm, mà ngay cả cảm giác thần bí và vĩ đại của mình trước mặt đồ đệ cũng không còn sót lại chút gì.
Thậm chí còn có khả năng bị phát hiện ra hắn là kẻ lừa đảo, như vậy thì hắn sẽ hoàn toàn đẩy bản thân mình vào trong nguy hiểm.
Cho nên muốn lừa gạt được yêu quái.
Tốt nhất là nói những điều gì đó có khả năng tồn tại ở thế giới này, hoặc là lập lờ nước đôi, nhưng cũng không thể nào chứng minh được thật giả trong thời gian ngắn.
Giống như những ông chủ nhà máy vẽ “bánh tưởng” vậy, ngươi có thể nói được thăng chức tăng lương, mỹ nữ xe sang không hề tồn tại sao?
Đương nhiên là không rồi.
Bởi vì đây là những điều có thể tồn tại.
Chỉ là có lẽ sẽ hơi có chút khoảng cách với ngươi mà thôi.
Cho nên điều Chu Huyền muốn làm, chính là tạo cảm giác khoảng cách, đồng thời cũng lại phải tẩy não yêu quái này rằng đây là những thứ thật sự tồn tại ở trên thế gian này.
Vì thế, đầu tiên Chu Huyền nói: “Tiểu Tôn à, tu hành như thể nếm mật nằm gai, chỉ những người rất có nghị lực mới có thể vượt mọi chông gai, tiến về phía trước, vi sư có thể truyền thụ cho ngươi đạo pháp, nhưng ngươi cần phải có nghị lực dời núi lấp bể, không được phép bỏ bê lơ là, bằng không thì đạo pháp này không cần truyền cũng được!”
Con khỉ suy nghĩ một chút, hỏi: “Sư phụ, đạo pháp này có thể trường sinh hay không?”
“Có thể!”
“Ta học, đương nhiên là học rồi!”
Hai mắt Tiểu Tôn tỏa sáng, trong lòng vui mừng khôn xiết, miệng liên tục nói đồng ý.
Trước khi hắn đi tìm kiếm phương pháp trường sinh, đã biết rõ tu hành là chuyện có công mài sắt có ngày nên kim, chỉ có không ngừng chong đèn thâu đêm, cần cù học tập, mới có thể tu thành chính quả.
Chỉ cần có thể trường sinh, chịu khổ có tính là gì.
“Ừm, không tồi.”
Thấy yêu quái này có thái độ thành khẩn, lúc này Chu Huyền mới hài lòng gật đầu, bắt đầu truyền thụ cái gọi là trường sinh đạo pháp.
“Người xưa vẫn thường nói, đại đạo cốt nằm ở sự đơn giản, càng là những thần thông đạo pháp cao cường mạnh mẽ, phương thức tu hành lại càng là hướng về sự chân thực tự nhiên, trông thì giản dị không chút khoa trương, nhưng thực chất lại chứa đựng chân lý.”
“Từng có Thánh Nhân nói: Cơ thể là tiền vốn để tu hành, dù là thần tiên hay người phàm cũng đều không thể tránh khỏi, có một cơ thể mạnh mẽ, mới có thể bách chiến bách thắng.”
“Tiểu Tôn à, ngươi có thể suy nghĩ thử xem, nếu như ngươi có một cơ thể mạnh mẽ, lực lượng vô tận, người khác đánh ngươi thì ngươi vẫn sừng sững bất động, ngươi đánh người khác thì nghiền nát bọn họ, vậy đây có phải là vô địch hay không, có phải bất khả chiến bại hay không?”
Những lời này của Chu Huyền, thật ra là hắn nghĩ đến thượng cổ Vu tộc.
Nghe nói thượng cổ Vu tộc ai nấy đều có da dày thịt béo, cơ thể vô địch, tác chiến đơn lẻ có thể dùng một địch mười, rất nhiều đại năng ở bên trong hồng hoang, nhìn thấy đám người trông có vẻ ngốc nghếch này đều phải đi đường vòng, cuộc chiến Vu Yêu thì lại đánh đến mức Yêu tộc run rẩy tan tác.
Mà dù cho Yêu tộc dùng pháp bảo tiên thiên đánh lên trên người bọn họ, đều như thể lột da chết vậy, căn bản không hề mất máu.
Lần đại chiến Vu Yêu thứ nhất, vốn được chấm dứt bằng việc Yêu tộc đại bại, Vu tộc thắng lớn.
Nếu như thật sự là như vậy, chỉ sợ hồng hoang sẽ rơi vào trong bóng ma của Vu tộc.
Đáng tiếc Thiên Đạo không cho phép, có người ra tay giúp đỡ, để hai bên ký hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, lần đại chiến Vu Yêu thứ nhất bị cưỡng ép chấm dứt bằng việc Yêu tộc quản trời Vu tộc quản đất.
Cho dù là ai cũng đều có thể nhìn ra được, việc đứng ra tuyên bố đình chiến trong tình huống Vu tộc chiếm ưu thế lớn, đây không phải là có người ra tay giúp đỡ thì là gì