Hàng chục âm thanh bộp bộp bộp vang lên, khiến Chu Huyền không khỏi cảm thấy sợ hãi.

Không nói đến việc tại sao yêu quái này lại muốn bái mình làm sư vội.

Chu Huyền hiện giờ chỉ đang nghĩ, phải dập đầu mạnh đến mức nào mới có thể phát ra âm thanh to lớn rõ ràng như vậy, chỉ có thể nói rằng đầu của quái vật này đúng là sắt thép mà.

Thế nhưng Chu Huyền vẫn rất ngờ vực, một kẻ mù như mình, trông gầy gò ốm yếu cũng chẳng có bao nhiêu sức lực, sao yêu quái này lại muốn bái mình làm sư chứ?

Chu Huyền bắt đầu cảm thấy do dự.

Mà khi thấy thần tiên do dự, con khỉ này lại lầm tưởng là căn cốt của mình quá kém, lại có dáng vẻ của một con khỉ, không được người khác yêu thích, tiên nhân không muốn thu nhận mình, sốt ruột dập đầu bộp bộp mấy cái rõ to, nói:

“Sư phụ, đệ tử do trời đất nuôi dưỡng, không cha không mẹ, chỉ một lòng muốn đi tìm đạo pháp, mong sư phụ hãy tác thành cho tâm nguyện của ta.”

Chuyện này…

Chu Huyền gặp nạn rồi, hình như hắn không có gì có thể dạy yêu quái này cả, yêu thuật thần thông đạo pháp gì gì đó hắn chẳng biết cái nào cả, sao có thể làm thầy của một yêu quái được chứ?

Hiện giờ có một tin tốt chính là, ít nhất con yêu quái trước mắt này chỉ muốn bái hắn làm sư, không hề có ý định ăn thịt hắn.

Nhưng Chu Huyền không biết bản thân mình có thể dạy gì cho quái vật cả, những thứ như toán, lý, hóa, thơ Đường, thơ Tống, yêu quái có thể học được không?

Chu Huyền cũng không có thói quen xấu thích lên mặt dạy đời người khác.

Thêm nữa, nếu như thật sự dạy yêu quái toán, lý, hóa, lỡ như yêu quái trở thành Đạo tổ luật vạn vật hấp dẫn, Yêu Đế thuyết tương đối, Thánh Nhân đạn hạt nhân, sau cùng phát động cuộc cách mạng công nghiệp của yêu quái, nô dịch toàn thể nhân loại, khoa học hóa việc nuôi lợn, vậy thì thật là khủng khiếp.

Nhưng nếu như không dạy con quái vật này, một khi đối phương thẹn quá hóa giận, e là cái mạng nhỏ của mình cũng không giữ được mất.

Sau khi nghĩ tới nghĩ lui, Chu Huyền cảm thấy chỉ có thể tạm thời qua mặt đối phương trước, rồi lại tính kế hoạch khác.

“Ta không có thói quen thu đồ đệ, thế nhưng ta và ngươi gặp nhau, ắt hẳn là có duyên. Nếu như ngươi đã thành tâm học đạo, trời đất chứng giám, vậy thì ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ.” Chu Huyền mở miệng lên tiếng trước.

“Đệ tử bái kiến sư phụ!”

Chỉ thấy yêu quái vui mừng phấn khởi, lại dập đầu bộp bộp bộp mấy cái rõ to nữa, trong lòng thầm nghĩ, lòng ham học của con yêu quái này quả thật vô cùng chân thành.

Chỉ tiếc rằng dù sao đối phương cũng là quái vật, người gặp nguy hiểm là bản thân Chu Huyền.

Mặc dù trông có vẻ như quái vật cung kính tôn trong hắn, đầu óc cũng không được tốt lắm, nhưng ai mà biết ngày nào đó sẽ để lộ răng nanh ra chứ?

Đương nhiên là hắn không dám gắn tính mạng của mình với suy nghĩ của người khác rồi.

Đương nhiên rồi, hiện giờ hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ đành giả vờ đóng cho tốt vai diễn sư phụ thánh hiền này, rồi lại chầm chậm nghĩ cách chạy trốn.

Nghĩ đến đây, Chu Huyền nói: “Ngươi là yêu quái, hơn nữa không cha không mẹ, vậy có tên không.”

Mỹ Hầu Vương gãi đầu, nói: “Ta đã không có phụ mẫu, thì lấy đâu ra tên? Thế nhưng người bình thường gặp ta đều gọi ta là con khỉ này con khỉ kia.”

Chu Huyền gật đầu: “Vậy vi sư gọi ngươi là Tiểu Tôn nhé.”

“Tiểu Tôn?”

Mỹ Hầu Vương cảm thấy cái tên này được đặt rất tùy ý, thế nhưng cũng khá hay, ít nhất bản thân mình cũng đã có tên rồi, cảm thấy rất vui mừng, liên tục cảm tạ Chu Huyền đã ban tên.

Sau khi ban tên, tiến hành một lễ bái sư đơn giản, con yêu quái ham học này coi như đã được Chu Huyền thu nhận rồi.

Còn về Tôn Ngộ Không đại náo Thiên Cung ở đời sau, Tiểu Tôn của hiện giờ, vẫn còn đang trong giai đoạn thơ ấu, mặc dù đã phiêu bạt khắp thế gian mấy năm, nhưng tâm tính vẫn vô cùng đơn giản.

Chủ yếu là dáng vẻ của vị thần tiên này, thật sự khiến người khác vô cùng kinh ngạc, trong chốc lát đã chinh phục được Mỹ Hầu Vương.

Vị sư phụ này, đã thoả mãn mọi tưởng tượng của hắn về thần thiên.

Hiện tại hắn cực kỳ chân thành, chỉ mong Chu Huyền có thể dạy hắn đạo pháp.

Thế nhưng con khỉ này cũng biết, đạo trường sinh này, quá mức sâu xa khó hiểu, sư phụ cũng sẽ không truyền cho hắn nhanh nhanh như vậy, hơn nữa với ngộ tính của hắn, có thể lĩnh ngộ được một, hai phần mười thôi đã là không tệ rồi.

Thế nhưng, hắn lại không hề hay biết.

Lúc này Chu Huyền đang vắt óc suy nghĩ, loay hoay tìm cách xem rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể đánh lừa được con quái vật trước mắt này

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play