Đủ để Diệp Khánh Hoài nghe rõ.
Diệp Lão Gia Tử cho Diệp Trăn uống nước: “Cô bé này bị bệnh đến hồ đồ rồi, cứ gọi ông ngoại, ông ngoại, chẳng lẽ từ nhỏ đã ở với ông bà ngoại?”
Diệp Trăn lắc đầu, nước mắt làm mờ tầm nhìn của cô:
“Ông ngoại, ông không nhớ cháu nhưng cháu biết ông là ai.”
Diệp Khánh Hoài thở dài, đắp chăn cho cô: “Được rồi, cháu ngủ một giấc cho khỏe đã.”
Diệp Lão Gia Tử chỉ thấy đau lòng.
Cô bé này còn quá nhỏ, lại ốm yếu như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT