Những lời như vậy, cô đã rất lâu rồi không được nghe.
Tiếng “Ông ngoại.” mắc kẹt trong cổ họng nhưng dù thế nào cũng không thể thốt ra được.
Diệp Lão Gia Tử mạnh mẽ đeo khẩu trang cho Diệp Trăn: “Được rồi, không còn sớm nữa, chúng ta đừng tiếp tục lãng phí thời gian ở đây nữa, đi thôi.”
Diệp Trăn ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt của Diệp Lão Gia Tử.
Họ hẳn là đã tìm kiếm rất lâu trong thời tiết bão tuyết này, trên lông mi của Diệp Lão Gia Tử còn có một lớp băng giá.
Nếu ở nội địa, với độ tuổi như Diệp Lão Gia Tử, dù không còn trẻ nhưng ít nhất trạng thái sẽ không tiều tụy như vậy.
Trên má Diệp Lão Gia Tử có một vết sẹo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT