Đừng trách Tang La như vậy, thật ra là khoảng thời gian xây nhà nấu cơm ở Trần gia, lão thái thái mua đồ ăn kiêm nấu nướng, ngầm cho thêm không ít trứng gà của bà ấy, lúc mới bắt đầu Tang La còn không biết, thời gian lâu rồi sao không phát giác ra được.
Vài con gà Trần gia nuôi, từ khi nàng xây nhà, trứng gà đẻ mỗi ngày hơn nửa đều cho nàng.
Lúc đó hai nhà ăn cùng nhau, lão thái thái luôn cảm thấy cả nhà đều ăn cơm trắng ăn thịt của nàng là chiếm tiện nghi, trong lòng luôn thấy áy náy, lặng lẽ cho thêm một chút, trong lòng bà ấy mới cảm thấy thoải mái tự tại.
Cho nên Tang La cũng không nói gì, nhưng bây giờ nhà đã xây xong, nàng nấu ăn ở nhà, sao dám chiếm tiện nghi của lão thái thái.
Trần bà tử nhìn thần sắc của nàng ấy, mỉm cười: "Yên tâm, sẽ nhận, lão bà tử ta còn dựa vào mấy quả trứng này mà kiếm sống."
Vui vẻ cất tiền vào trong tay áo, đi vào lấy hai quả trứng cho nàng, lúc đi ra trong tay còn nhiều thêm hai quả cà tím: "Này, cho thêm."
Tang La phì cười, cũng không khách khí, mỉm cười cảm ơn bà ấy, một tay cầm túi, lại xách theo hai quả cà tím, tay kia cầm hai quả trứng, vừa định rời đi, nhớ tới túi thóc mới mua, nói: "A nãi, số thóc kia muộn chút nữa con qua đãi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play