Lúc trước chỉ là một gian nhà tranh nhỏ, cộng thêm nghèo, với thật sự không có rác gì, chổi là thứ có cũng được mà không cũng chẳng sao, có cái gì rơi trên mặt đất, tiện tay nhặt là được, nàng quá bận, hoàn toàn không để tâm làm một cái chổi, bây giờ có tiền viện hậu viện, sao có thể thiếu chổi, lúc này buộc chổi vừa hay còn có thể mượn dùng một vài công cụ của Trần Hữu Điền.
"Ngươi còn biết buộc cái này?"
Trần Hữu Điền có chút kinh ngạc, người trong nhà thật sự cũng đoán hoàn cảnh trước kia của Tang La này không tệ, quá chú trọng nhiều thứ, làm ruộng cũng không biết, cho nên nàng nói biết buộc chổi thật sự làm Trần Hữu Điền cảm thấy ngoài ý muốn.
"Cháu biết." Đan chổi thật sự không phải chuyện khó gì, sống mấy năm trên núi, những thứ đồ dùng hằng ngày trong nhà, nếu có thể làm thủ công nàng đều sẽ lên mạng tìm video hướng dẫn, tự mình làm ra.
Trần Hữu Điền vẫn có chút không tin: "Ngươi tự chặt tre? Hay để ta chặt giúp ngươi, chặt về ngươi tự mình buộc."
Tang La cười: "Không cần, thúc bận việc của mình đi, cháu mượn loan đao của thúc là được rồi."
Trần Hữu Điền trầm mặc, gật đầu: "Cầm lấy dùng đi, bây giờ chỗ ta cũng không dùng đến."
Thẩm An vừa nghe muốn chặt tre, rất muốn đi chặt giúp, nghĩ lại đồ vật trong nhà, vẫn là từ bỏ.
Tang La cầm loan đao ra ngoài, ước chừng khoảng hai ba khắc, kéo theo một cây tre không tính là to và một cành gỗ sam quay về.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT