Trái lại đám người Ngụy Thanh Hòa, Vương Vân Tranh, Trần Đại Sơn và Hứa Văn Khanh lại biết rõ bản thân cũng phải tới Trường An tham gia khoa cử, thi đỗ rồi thì chưa chắc đã không ở lại Trường An được, nhưng e rằng cũng không ở lại Thiệp Châu lâu.
Trần Đại Sơn an ủi nãi nãi của hắn: "A nãi lo gì chứ, đại lý của cháu vẫn luôn hướng về Bắc, cháu đang lo mấy tháng nữa phải buôn ba quá xa, chà bông thịt khô không để được lâu, chỉ có thể bán miến và đậu chao, mấy người Thẩm Liệt vào kinh không phải vừa hay sao? Có thể mở cửa hàng ở trong kinh, cháu cũng không cần lo chuyện làm ăn buôn bán ở phía Bắc chỉ có thể bán miến và đậu chao mà cảm thấy tiếc nữa, sau này biết đâu cứ một hai tháng cháu có thể tới phủ quận quân ăn uống mấy hôm."
Một hai câu nói đã khiến Trần bà tử bật cười, bà ấy đập một cái lên cánh tay Trần Đại Sơn: "Cháu chỉ được cái tinh quái."
Tuy nói vậy nhưng đúng thật là cũng đã khiến tâm trạng tốt hơn.
Đến cả những gia đình khác cũng được câu nói của Trần Đại Sơn làm cho mặt mày tươi tỉnh hơn.
Phải rồi, bọn họ vẫn đang làm ăn dưới trướng Tang La mà, chuyển chuyện làm ăn buôn bán tới kinh thành thì chẳng phải cũng sẽ thường xuyên tới kinh thành sao?
Chỉ cần còn có thể thường xuyên nhìn thấy, thường xuyên có tin tức thư từ, ấy đã là tốt lắm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play