Trần Đại Sơn, Lư Nhị Lang, Hứa Văn Khánh và Chu Tam Lang, thậm chí bốn tiểu tử, tính cách khác nhau, mỗi người có thế mạnh riêng, không có ai là người ngu ngốc, Tang La không xen vào quá nhiều, nàng cũng không cảm thấy mình là người xuyên không nên thông minh hơn người khác là bao, cho nên chuyện như thế này, chỉ cần xác định nhân phẩm những người này đủ tốt, giao phó sự tin tưởng cho bọn họ tự mình xông pha là được.
Thái độ của nàng là để mấy người phát huy, Trần Đại Sơn gật đầu: "Được, vậy chúng ta lát nữa sẽ tự bàn bạc xem đi hướng nào."
Nói đến đây lại nhìn Nguỵ Lệnh Trinh, nói: "Lát nữa nhờ Hứa chưởng quỹ nói riêng cho chúng ta nghe khi đi ra ngoài cần cần lưu ý gì? Vẫn là lần đầu tiên làm kinh doanh, sợ bên trong có chút quy tắc không hiểu rõ."
Nguỵ Lệnh Trinh cười: "Được, vậy tý nữa các ngươi trực tiếp đến nhà ta là được, trước khi đóng cửa thành chàng ấy liền về."
Về phần mang chút hàng mẫu liền ra ngoài xông pha, mấy người này cũng không sợ, đều trải qua nhiều chuyện, hơn nữa danh tiếng của Tang La vào lúc này vô cùng hữu dụng, có lẽ bây giờ không có nơi nào của Đại Tề chưa nghe nói đến nàng, muốn đẩy hàng của Đại Hưng Trang ra ngoài sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, lại có danh hiệu Hương quân, số người gây khó khăn cũng sẽ ít đi nhiều.
Đều đã nói xong, Tang La lại chuyển chủ đề sang một việc khác, không phải việc gì khác, là mua một ít đậu nành và đậu xanh của mỗi nhà, lại hỏi mọi người xem năm nay có ai muốn mở rộng quy mô nuôi lợn không.
"Nếu mọi người muốn nuôi thêm nhiều lợn, lợn xuất chuồng bên ta đều có thể mua, mở rộng thêm đất núi, lời khuyên của ta là nếu mở rộng quy mô nuôi lợn, nên trồng nhiều tử vân anh hơn, như vậy sản lượng mật ong của chúng ta cũng có thể nhiều hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT