Hoàng đế nhìn một vòng: "Quan kinh thành, quan võ không cần nói, thứ sử các châu nói đi, bách tính dân sinh đều buộc chung với các ngươi, có ai biết không?"
Triều đường cực kỳ tĩnh lặng, qua một chốc, sau hàng người mới có một thứ sử bước ra khỏi hàng: "Có lẽ thần có thể nói."
"Thứ sử Mi Châu, Lư Giang?"
"Vâng."
"Ngươi nói xem."
Có lời này của Hoàng đế, Lư Giang bèn cất tiếng trả lời, lời lẽ tương đối khiêm tốn như nói ra vẫn tính là rõ ràng mạch lạc, trong vòng đôi ba câu đã ẩn ý việc phân phát gia súc từ trong tay thứ tộc cho bách tính chăn nuôi, rồi đã từng đi xem qua, sau đó nói ra thể trọng đại khái của một con lợn bảy tháng tuổi, nhà nào nuôi kém hơn đôi chút thì nặng tám mươi cân, nhà nào nuôi tốt hơn thì có thể nặng đến trăm cân.
Hơn ba trăm thứ sử trong điện đều hối hận lắm rồi, trước có thứ sử Thiệp Châu, sau có thứ sử Mi Châu, hiếm khi về kinh mà bọn họ đều bị làm nền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play