Son phấn trên mặt Trịnh đại thái thái bị tô nhoe nhoét: "Ngươi nói cái gì cơ?"
"Lê Kỳ nhà chúng ta, Tang nương tử ở Đại Hưng Trang từng được thánh thượng hạ chỉ khen thưởng đang mở một cửa hàng bán ở chợ Đông, bán tám, tám văn tiền một miếng."
Một tiếng bịch vang lên, một hộp son bị Trịnh đại thái thái ném xuống đất.
Thứ bị ném là hộp son phấn ư? Không, thứ bị ném xuống đất chính là mặt mũi của Trịnh thị này đây!
Tang La lại nổi danh lần nữa, tiếng tăm lẫy lừng khắp giới thượng tầng ở thành Thiệp Châu.
Một là, trong cửa tiệm đặc sản của Đại Hưng Trang có thứ gọi là bánh mì và bánh ngọt cứ năm ngày mới giới hạn lượng mua một lô, được những nhà mua ngay ngày đầu khai trương đồn thổi, dẫu sao người chưa thấy bao giờ nhưng nghe thì cảm thấy miếng thịt bò như cao tận trời, người ăn rồi thì cảm thấy bản thân không tài nào hình dung ra được cái độ ngon độ đẹp có một không hai ấy.
Hai là, chỉ có những nhà có chút bối cảnh ở Thiệp Châu mới biết, Lê Kỳ chỉ có trên yến tiệc của Trịnh gia, còn Tang thị của Đại Hưng Trang mở cửa tiệm đồ tươi bán tám văn tiền một miếng, hơn nữa còn lấy cái tên cực kỳ chân chất, đậu phụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT