Nghe Tang La nói về kinh tế của trồng trọt chăn nuôi cũng rất thú vị, nhưng Phạm Phi Nương có chừng mực, nàng ấy sẽ không hỏi thăm loại công thức phát tài này, càng không nghĩ đến chuyện bảo Tang La truyền dạy ra bên ngoài, chỉ cười nói với Tang La: "Tính cách này của ngươi, Đại Hưng Trang này có ngươi dẫn đầu, cả thôn trang phát triển cũng là chuyện sớm muộn."
Phạm Phi Nương tặng rất nhiều đồ đạc, nhưng người mang đến cũng nhiều, công thêm mấy người Tang La sống ở căn phòng phía nam được xây dựng sớm nhất, nhà chính và sương phòng phía Đông phía Tây vốn là trống không, bố trí sắp xếp cũng nhanh, ồn ào hơn một khắc là xong xuôi.
Tang La thông báo tổ chức tiệc mừng nhà mới vào mùng mười tháng sáu, Phạm Phi Nương nghĩ một chút rồi lắc đầu từ chối: "Ta đến mọi người ăn uống không được tự nhiên, hôm đó sẽ không đến đâu."
Bảo Tang La hàng ngày ít làm việc vất vả, chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, Phạm Phi Nương cũng không ở lại lâu, dẫn người quay về.
Bên này nàng ấy vừa đi, những người khác trong thôn trang mới dám vây quanh lại xem náo nhiệt, đi quanh nhà chính và hai bên sương phòng phía Đông phía Tây một vòng, ghen tị không cần phải nói.
Nguỵ Lệnh Trinh biết nhìn hàng, về nhà nói chuyện này với mẹ chồng nhà mình, nói: "Đồ đạc mà hôm nay Thứ Sử phu nhân mang đến e rằng còn nhiều hơn tiền mà A La xây trạch tử."
Hứa lão thái thái lại không thấy có gì lạ, nói: "Này còn quý hơn hòm sách 'Thượng Thứ Chú Sớ' kia sao? Đó là thứ các thế gia chỉ truyền dạy cho con cháu trong tộc không truyền ra ngoài, ta nói chứ, nhà chúng ta, vận may của mấy hộ ở Đại Hưng Trang chúng ta này quả thật quá tốt, ngay cả Vân Tranh cũng được hưởng lợi vô số."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play