Hoàng đế mỉm cười xua tay: "Ngươi theo ta chinh chiến bên ngoài mấy năm, sau lại tiếp quản Thiệp Châu, khó có khi về nhà, trẫm cũng không chậm trễ tổ tôn các người gặp mặt, về nhà trước đi, ngày mai thượng triều sớm, ngươi có công dâng cối giã bằng sức nước, ngày mai trẫm có thưởng."
Tằng Tử Khiên cáo lui, một đường đi ra ngoài, các tiểu thái giám đều lén quan sát, có một tiểu đồ đệ của Sầm nội thị, hạ giọng hỏi một câu tâm trạng của Thánh thượng sao lại đột nhiên tốt lên như thế, Sầm nội thị liếc hắn một cái, cảnh cáo hai câu, quay đầu vào ngự thư phòng hầu hạ.
Sầm nội thị là người biết nhìn sắc mặt, thấy tâm trạng của Hoàng đế tốt lên, cũng dám nói nhiều hơn, vừa thay một tách trà nóng mới cho Hoàng đế vừa cười nói: "Vẫn là nhờ có Tằng đại nhân, Thánh thượng ngài cũng cười nhiều hơn, ngài không biết, chuyến này ngài bảo nô tài theo Lý đại nhân đến phía nam, cả đường nhìn xem, thấy vẫn là đất dưới sự quản lý của Thiệp Châu là phục hồi nhanh nhất, ngài không tận mắt nhìn thấy đâu, nếu được tận mắt nhìn thấy tâm trạng lại phải vui thêm mười phần."
Một câu gợi lên hứng thú của Hoàng đế,"Ồ? Nói xem."
Có thể phục vụ bên cạnh Hoàng đế, thậm chí còn được Hoàng đế phái đi theo khâm sai ra ngoài thay hắn xem xét tình hình bên ngoài, tất nhiên là người biết nói chuyện, kể chuyện nghe thấy trên dọc đường, so sánh các bên một cách sinh động cho Hoàng đế nghe, nghe kể cuộc sống của bách tính ở Thiệp Châu gần như đã khôi phục lại bình thường, khai hoang trồng trọt, trong thôn có trâu dê gà vịt thậm chí nuôi cả lợn, Hoàng đế thực sự có chút sửng sốt.
"Sao làm được vậy?"
Hối hận vì đã để Tằng Tam Lang rời cung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play