Tang La nghe xong cười khẽ, gật đầu: "Ta biết, chỉ là theo ta thấy trước hết là đất nước tốt mới đến gia tộc tốt, không có một mảnh đất yên ổn, như mấy năm trước kia, dù ta cầm bao nhiêu công thức trong nhà ra thì có lợi ích gì? Còn không bằng sống trong thái bình thịnh thế cơm canh đạm bạc thoải mái hơn, hơn nữa cũng không đến mức cơm canh đạm bạc, Thánh thượng thưởng không ít ruộng đất tiền bạc, cuộc sống của ta rất dễ dàng vun vén, phu quân và tiểu thúc cũng đều là thư sinh, cuộc sống sau này vẫn có thể trông chờ được."
Nàng nói đến đây lại rũ mắt suy nghĩ một chút, nói: "Nếu Tằng đại nhân thật sự có thể nói được, ta quả thật có một ước muốn, nếu như có thể, ta mong công thức này nằm trong tay Thánh thượng, giá giấy trong tương lai có thể thấp hơn khi còn trong tay thế gia một chút, ít nhất để nhiều bách tính bình dân cũng có thể dùng được giấy hơn, đọc được sách hơn."
Thực ra, Tang La tự mình làm giấy theo công thức này cũng biết, cực kỳ tốn công tốn sức, Hoàng đế cho dù lời ít, trong dân chúng cũng không phải ai cũng có thể nuôi được người đọc sách, nhưng tính toán dựa trên chi phí cho dù có cộng thêm lợi nhuận, quả thật có thể làm ra giá giấy thấp hơn một chút so với trước kia, ít nhất điều kiện như Lư gia, muốn nuôi A Tuất đọc sách thì cắn răng cũng có thể nuôi được.
Về phần nhiều hơn nữa, Tang La không mong cầu, hiện giờ kinh tế của thiên tử cũng khó khăn, nếu công thức này có thể giảm bớt một chút áp lực của vị kia thì cũng coi như nàng làm chuyện công đức.
Phạm Phi Nương lúc này thật sự tâm phục Tang La, nàng ấy tự thấy mình trong số các tỷ muội chị em dâu đích thị là khác loài, lòng không ở hậu viện mà đặt ở thế giới bên ngoài, nhưng Tang La lại càng thông suốt hơn nàng ấy, cũng nỡ bỏ ra nhiều của cải hơn, hơn nữa có lẽ tâm tính như vậy, trong mắt đều là bách tính.
Phạm Phi Nương thật sự thích Tang La, hiếm khi gặp được tri kỷ, nàng ấy bật cười,"Được, ta sẽ nói với Tam Lang, nếu có cơ hội nhất định sẽ thay mặt truyền lời."
Nói đến đây chuyện này coi như bàn xong, Tang La nâng chén trà lên thấm giọng, nhìn thấy nước trong chén lại đột nhiên nghĩ đến một việc, nàng nhắm mắt lại, đặt chén trà xuống: "Suýt nữa quên mất, trong phòng này của ngươi có bút mực giấy nghiên không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT