Chử Kỳ Xương cũng là một nửa võ nhân, tuy là kẻ gà mờ học văn, không thể so với Thẩm Liệt, Trần Đại Sơn, nhưng cũng không phải người chỉ biết cầm bút.
Bốn người nhiều kinh nghiệm ngồi cùng một chỗ, đều là người có sức ăn tốt, chín người một bàn chia rượu ngon đồ ăn, ăn đến không thừa chút nào, Chử Kỳ Xương cuối cùng là vịn tường mà đi. Nếu không phải giờ Tuất một khắc cửa thành sẽ đóng, thỏ ăn lạnh cũng đã ăn xong, một vò rượu đỏ nhỏ cũng không thừa nửa giọt thì hắn còn không bỏ đi.
Đương nhiên, hắn mang theo lễ vật đến, Tang La cũng không để cho người ta tay không trở về, nhét cho hắn một vò nhỏ thỏ ăn lạnh để hắn dùng túi lưới xách trở về.
Thẩm Liệt, Trần Đại Sơn và Hứa Văn Khánh tiễn người ra khỏi trang tử thẳng đến quan đạo thông hướng thành Thiệp Châu mới khiến Chử Kỳ Xương bước đi ổn định.
Lúc Chử Kỳ Xương ra khỏi thành mang theo cái hộp, lúc về thành xách một cái vò gốm, mặt đầy hồng quang, dáng vẻ rất là hứng chí!
Trở lại Chử gia, Chử phu nhân ngửi được mùi rượu khắp người hắn, một bên mỉa mai: "Rốt cuộc là nhân vật nào, thi châu học thôi cũng khiến chàng vội vàng kéo giấy mực trong nhà đưa qua chúc mừng, quan phục một thân đầy bùn đất này còn không kịp thay ra hả?"
Vừa ngạc nhiên: "Sao còn có mùi rượu? Hiện tại ở đâu còn có rượu? Chàng đây là đi Lâm gia hay là Vương gia?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT