Thẩm Liệt bật cười, mấy năm qua ở trên núi, mỗi năm Tang La đều âm thầm ủ vài bình, nhất là đến cuối cùng khi muối và thuốc đều dùng gần hết, dư ra rất nhiều bình vại rỗng, càng thuận tiện hơn một chút. Chẳng qua người biết nhà bọn họ có rượu cũng chỉ có phu thê Trần Đại Sơn mà thôi.
"Có, đừng nói nửa bát, một bát cũng được."
Lại mời Trần lão hán và Trần Hữu Điền cùng tới, phụ tử hai người xua tay: "Đại Sơn đi là được rồi, chúng ta không tới góp vui nữa."
Nếu như bọn họ đều đi, phu thê hai người Thẩm Liệt có mời người nhà khác không? Chút lương thực và đậu trồng trong núi còn phải kéo dài đến vụ thu hoạch mùa thu, cũng không tiện đi.
Thẩm Liệt mỉm cười, nói với Trần Đại Sơn: "Vậy buổi tối ngươi dẫn theo đại tẩu cùng tới."
Chu Cát và Tang La bằng tuổi nhau, ở trong núi cũng qua lại thân thiết, bởi vậy cùng mời phu thê hai người. Trần Đại Sơn tất nhiên sẽ không khách khí với Thẩm Liệt, mỉm cười đồng ý.
-

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play