Thẩm Kim mỉm cười đưa bát qua: "Thúc, qua ăn thôi, xúc cơm ăn, đồ ăn đại tẩu cháu nấu là ngon nhất."
Bảy người Triệu gia vội vàng dùng nước ven ruộng rửa tay, lấy bát đĩa và đũa mà Thẩm Kim, Thẩm Ngân và Thẩm Thiết đưa tới, vừa cảm ơn vừa nói: "Đúng là vậy, nhìn thấy ngon miệng, ngửi cũng thấy thơm."
Mỗi người xới cơm đậu, đôi đũa đều không dám động vào đĩa thịt hun khói đầy ắp kia.
Bọn họ không phải Thẩm gia, săn bắn không phải chuyện dễ dàng, đám hài tử là đứng từ xa học chút cách vung trường côn, nếu thật sự nói đến săn bắn, sợ là đến tiểu hài tử Thẩm Thiết còn không bằng.
Nếu không có sư phụ dẫn vào cửa, bước vào ngạch cửa kia chính là chuyện muôn vàn khó khăn, đều may là nhờ vào người trong thôn Thẩm Liệt còn coi như chăm sóc những hàng xóm như bọn họ, năm đầu tiên, bẫy được gà rừng còn sống thỉnh thoảng cũng hỏi bọn họ có muốn đổi hay không.
Dùng một chút đồ núi liền đổi cho bọn họ, để bọn họ nuôi, cuộc sống trong nhà mới dần dần ổn định.
Cho nên, thịt đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT