Thẩm Liệt mỉm cười gật đầu: "Mỗi nhà một người đi là được, ta, Đại Sơn, Lư nhị thúc, Thi Đại Lang, Trường Kiệm, Văn Khánh, sáu người chúng ta là được, một lần ra ngoài dẫn theo vài người, đi nhiều chuyến."
Mang hết tráng đinh đi, chỉ để người già nữ nhân hài tử ở trong thôn trang, hắn hoàn toàn không yên tâm.
Quyết định xong, hắn lấy túi tiền ra, nói: "Đây là ba mươi lượng coi như thù lao vào núi một tháng, mỗi người năm lượng, tự chia nhau."
Lần lượt đưa đĩnh bạc cho Chu Tam Lang và Hứa Văn Khánh, hai nhà này hẳn là có chút dư tiền, để bọn họ tự chia với Lư Nhị Lang và Thi Đại Lang, chính hắn cầm lấy đĩnh bạc cuối cùng, nói với Trần Đại Sơn: "Đợi lát nữa ta đưa cho ngươi năm lượng bạc."
Trước khi vào núi tránh nạn trong nhà vẫn còn lại hơn chục lượng bạc, cũng có đủ năm lượng bạc vụn đưa cho Trần Đại Sơn.
Trần bà tử cười đến mức răng đều lộ ra ngoài: "Số tiền này đến kịp thời, chúng ta lại tích góp thêm, qua ba năm năm năm nữa biết đâu cũng có thể xây một căn nhà gạch ngói xanh."
Bà ấy nói rồi liền nhìn ngôi nhà Hứa gia đang sống, đôi mắt híp lại thành đường thẳng: "Ta già cả như vậy rồi nếu như có thể sống trong trạch tử như vậy, ai dô, sống không phí đời này rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play