Vương Mậu Lâm nghe cậu bé nói sẽ về nhà, ý cười hiện lên trên mặt, hắn biết cháu mình từ trước đến nay vẫn luôn yêu thích việc đọc sách, lúc trước chạy nạn cũng mang theo một tay nải toàn sách là sách. Hắn cười nói: "Đã xây dựng xong trường học, ít ngày nữa sẽ bắt đầu tuyển đệ tử, phải qua kỳ thi mới được vào học. Cụ thể như thế nào, ngày mai các ngươi có thể đến cửa nha môn để đọc thông cáo chỗ bảng thông báo."
Ánh mắt Vương Vân Tranh sáng rực lên, nói: "Được, sau khi gặp tổ mẫu, ta vẫn muốn ở chung một chỗ với cữu cữu, cùng chăm chỉ học tập ở trường."
Vương Mậu Lâm liếc nhìn hắn một cái, Ngụy Thanh Hòa thì có chỗ nào tốt để ở, nếu không phải trong đó có một cái thôn trang lớn, trong thôn trang còn có một ít phòng ốc, nhưng chỗ đó khá là tệ. Sợ là mùa đông năm nay phải sống trong lều rơm qua ngày. Nhưng hắn cũng biết tình cảnh của đứa nhỏ này ở tam phòng, còn trở về là đã tốt lắm rồi, muốn ở muốn đi gì cũng không cưỡng cầu được. Nếu muốn học trường trong châu thì sẽ ở lại nơi này, vậy nên hắn mỉm cười đồng ý.
Bọn họ ở bên này nói chuyện xong xuôi, bên chỗ Thẩm Liệt và Chử Kỳ Xương cũng đã bàn bạc ổn thỏa. Hai người tạm biệt nhau rồi đi theo người dẫn đường tới một nơi cách cổng thành không xa, một mặt hướng về phía núi, một mặt ngay sát đường đi.
Đi được một đoạn, Tang La thấp giọng hỏi Thẩm Liệt: "Vị Chử đại nhân kia gọi chàng một mình qua đó để nói cái gì vậy?"
Trần lão hán và Trần bà tử đi ở bên cạnh cũng đồng loạt nhìn qua.
Thẩm Liệt nói: "Hỏi ta xem gần nơi chúng ta sống trong núi có còn ai ở không, có muốn rời núi xuống nơi này không, hỏi ta có thể giúp đỡ vào núi thương lượng thuyết phục người miền núi, tuyên truyền chính sách của triều đình vào trong núi được hay không."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT